Người đàn ông ngày xưa luôn miệng nói thương em, giờ đến can đảm và bao dung cũng chẳng đủ để chở che em quãng đời còn lại.
Thế thì, tại sao không cho nhau lối đi riêng, và cho chính mình thời cơ có được niềm hạnh phúc ( tối thiểu là xứng danh hơn ), bởi thanh xuân con gái ngắn lắm, lấy đâu ra mấy mươi năm để đợi, để chờ ? Đàn ông vốn dĩ là vậy, luôn ngọt ngào và nồng nhiệt ở những ngày đầu. Rồi khi đã quen với sự hiện hữu của nhau, cho rằng thứ gì vốn thuộc về mình thì mãi mãi là của mình, họ không hề biết, sầu đong đã đầy, đơn độc đã đủ thì dù cô gái ấy yêu đến nhường nào cũng không hề can trường cố chấp. Yêu để giã từ đơn độc, chứ không phải ôm thêm nỗi buồn.
Người đời vẫn cứ nói, đúng người thì mọi thời điểm đều đúng, còn đã sai người thì cố đến mấy cũng đường ai nấy tan vỡ. Yêu đúng người, bận trăm công nghìn việc vẫn sắp xếp thời gian cho nhau. Yêu nhầm người vô tâm, dù có đến trăm ngày rảnh rỗi họ cũng mặc kệ em với nỗi đơn độc bủa vậy.
Trải qua những dông gió đớn đau, đi hết những vụn vỡ thương tổn, tôi mới hiểu, rốt cuộc tình yêu cũng chỉ là một phần nhỏ của cuộc sống, không ai không hề sống khi thiếu vắng ai cả. Bởi mọi thứ luôn có cách quản lý và vận hành của riêng nó, chân ái trên đời vẫn sống sót, chỉ là thật khó để định thành hình, gọi thành tiếng.
Thật ra cảm giác cô đơn khi đang yêu một ai đó tệ hơn so với chỉ có một mình. Em đã luôn cố gắng để trở thành cô gái tốt nhất đối với anh ta, thế mà ngược lại, sự hờ hững, lạnh lùng của kẻ mang danh người yêu em đã giết dần hy vọng về tương lai hạnh phúc. Tôi hiểu, em buông tay không phải vì tim đã cạn tình, mà bởi những mệt nhoài, cô đơn trong chính tình yêu của mình.
Ai cũng luôn bảo rằng, tình yêu là điều đáng trân quý nhất, nhưng họ lại không hề biết cách để níu giữ tình yêu. Hoặc hoàn toàn có thể tấm chân tình chưa đủ nặng sâu để kết nối hai con người lâu hơn. Kỳ thực thời hạn dài khó lòng hàn gắn những vết nứt, khoảng trống cứ thế chênh chao, đơn độc nhấn chìm những yêu thương. Vậy nên, cô gái của tôi, nếu ở bên một người mà bản thân em luôn cảm thấy không an tâm, hờn ghen, đơn độc thì hãy can đảm và mạnh mẽ buông bỏ. Tình yêu chỉ toàn vẹn nhất khi có hai người, dù thiếu hay thừa đều thành thảm kịch …
Thi Thi
Source: http://139.180.218.5
Category: tản mạn