Site icon Nhạc lý căn bản – nhacly.com

Anh yêu em nhiều lắm – Tâm sự – Việt Giải Trí

Dù ngày mai thế giới có đổi thay thì tình yêu anh dành cho em vẫn không bao giờ thay đổi.

Anh không biết phải làm sao giờ đây nữa, cứ nghĩ rằng mình hoàn toàn có thể sống khác, hoàn toàn có thể lãnh đạm và vô cảm. Cứ nghĩ rằng khi trả lại em toàn bộ mọi thứ sẽ làm anh thấy tự do hơn, sẽ giúp anh hoàn toàn có thể phần nào vơi đi nỗi nhớ về em. Nhưng anh đâu có ngờ rằng anh đã tự làm trái tim mình đau hơn đã tự làm mình bị tổn thương nhiều hơn nữa. Chắc em cũng buồn, cũng đau lắm phải không ? Anh không biết tại sao nữa, tại sao khi anh đã thực sự cố gắng nỗ lực và quyết tâm nhiều lắm. Đã cố gắng nỗ lực để không nghĩ tới em, không nhớ về em nữa. Những gì hoàn toàn có thể làm anh cũng đã làm, cũng đã trả lại em toàn bộ những kỷ niệm mà anh đã gìn giữ suốt 4 năm. Những kỷ niệm là tổng thể so với anh, chẳng có gì hoàn toàn có thể so sánh được với những kỷ niệm đó. Anh cũng đã làm tổng thể rồi mà, cũng lao vào những cuôc chơi cũng làm toàn bộ để hoàn toàn có thể quên em.

Tại sao anh lại chẳng làm được điều gì cả, tại sao lại cứ nhớ em nhiều như vậy chứ. Suốt 2 đêm qua anh chẳng thể nào ngủ được trong đầu anh cứ hiện lên hình ảnh của em. Lúc anh đưa em về, lúc em cúi xuống và nắm vạt áo khoác, lúc em nói muốn đi ăn bún bò Huế và muốn làm những việc khác mà em thích cùng với anh… nhưng lúc đó anh lại từ chối để rồi bây giờ điều đó làm trái tim anh như chết lặng. Trái tim anh đau lắm, đêm ngủ nó cứ gọi tên em, cứ hiện lên hình ảnh của em. Tại sao em lại nhắn tin cho anh, tại sao em lạo muốn ăn cháo anh nấu, tại sao đêm đó em lại ở bên anh? Tại sao lúc anh yêu em em cũng yêu anh, anh vẫn cảm nhận được sự nồng nàn và cháy bỏng trong nụ hôn của em? Tại sao em vẫn muốn ăn bún cùng anh, tại sao em vẫn muốn làm những điều em thích cùng anh? Tại sao em luôn mang lại cho anh thật nhiều cảm xúc và cũng thật nhiều hy vọng để rồi cũng chính em dập tắt những điều đó. Em thật nhẫn tâm lắm.

Trái tim anh có phải bằng sắt hay bằng đá đâu, ở bên anh nhưng khi em gửi tin nhắn hay gọi điện cho người khác trái tim anh giống như ai đó lấy kim cứ châm vào, anh thấy trái tim mình đang rỉ máu. Trái tim anh sẽ chẳng thể yêu thêm được một ai khác. Anh vẫn chờ đón một điều thật mong manh, vẫn chờ đón một điều thật mơ hồ, vẫn mơ ước một điều ước giản đơn được nắm tay em, được cõng em trên sống lưng cùng nhau đi dạo trong khu vui chơi giải trí công viên. Được đi ăn cùng em những món em thích và được nấu những món ăn cùng em. Được đi uống nước, đi ăn kem, đi ăn xúc xích cùng em. Được sống cùng em dượi một mái nhà, mỗi buổi sáng thức dậy được hôn em và chúc em một ngày tốt đẹp. Mỗi buổi tối đi ngủ được hôn em và chúc em ngủ ngon, được ôm em trong vòng tay và cùng em chìm vào giấc ngủ niềm hạnh phúc. Được cùng em có những em bé mà chúng mình đã đặt tên “ Nguyễn Huy Hải Nam Nguyễn Phạm Hải An ”. Hai cái tên thật đẹp phải không em, em còn bảo sợ em bé có nhiều lông tay như anh không. Em bé sẽ giống em mà sẽ không có lông tay hay nhiều râu như anh. Em còn bảo muốn được anh tắm cho em nữa, em hỏi anh không ngại ah em thấy ngại lắm và bảo anh không đươc nghĩ em xấu nhé. Anh vui và niềm hạnh phúc còn chưa hết thì sao còn thời hạn mà nghĩ em xấu được chứ.

Anh yêu em nhiều lắm - Hình 1

Video đang HOT

Dù ở bất kể nơi đâu anh cũng hướng về phía khung trời nơi em đang ở đó ( Ảnh minh họa ) Em còn nhớ đợt thi ĐH năm 2011, em đã nói dối cha mẹ là lên trường làm tình nguyện viên. Chúng mình đã ở bên nhau 10 ngày giống như một mái ấm gia đình nhỏ, ban ngày anh đi làm còn em ở nhà đợi anh. Lúc anh về thì em cũng đã chuẩn bị sẵn sàng cơm va mọi thứ xong và chỉ đợi anh về thôi. Hôm nào anh về muộn em giận và mắng yêu anh nữa. Anh biết em chỉ mắng yêu vậy thôi biết em cũng lo và thương anh nhiều lắm. Em bảo là thời hạn trôi qua thật nhanh đã hết 10 ngày rồi, em bảo em đã được ở bên anh thực sự. Đã cảm nhận được chúng mình thật giống một mái ấm gia đình nhỏ. Em cũng nói với anh rằng trong niềm vui và niềm hạnh phúc của đồng đội cũng tìm được niềm hạnh phúc của chính mình. Em cũng nói rằng niềm hạnh phúc của em là khi ở bên anh. Anh biết em cũng chưa quên và cũng không khi nào quên được những kỷ niệm, những tích tắc ngọt ngào và niềm hạnh phúc của chúng mình. Biết em vẫn yêu thương và vẫn cần anh, biết em vẫn đang nhớ anh nhiều lắm. Anh biết em đang nỗ lực để quên anh biết em đang cố gắng nỗ lực yêu được một người khác. Biết em đang căng thẳng mệt mỏi khi phải đấu tranh giữa lý trí và con tim mình. Nếu em thực sự yêu Tuấn, nếu em thực sự không yêu anh, nếu em thực sự quên đi những kỷ niệm và những khoảng thời gian ngắn niềm hạnh phúc và êm đềm khi bên anh … em sẽ không gửi tin nhắn sẽ không muốn làm những điều em thích cùng anh, sẽ không gặp anh và cũng sẽ không yêu anh khi chúng mình gặp nhau. Nhìn em buồn và stress anh thật đau lòng, rồi khi em ốm cũng chẳng chịu mua thuốc uống anh buồn và giận em nhiều lắm. Lòng anh như đau thắt lại, trái tim anh đau lắm khi nhìn thấy em như vậy. Anh phải làm gì để trả lại niềm vui, trả lại những nụ cười đầy niềm tin và niềm hạnh phúc mà em đã có. Anh chuẩn bị sẵn sàng đánh đổi tổng thể để trả lại em những điều đó. Anh sẽ dừng lại nhưng không phải là hết nhớ và hết yêu em, anh sẽ đứng ở phía xa nhìn em. Dù ở bất kỳ nơi đâu anh cũng hướng về phía khung trời nơi em đang ở đó. Anh sẽ chẳng khi nào quên được em và cũng chẳng ai bắt anh làm vậy cũng chẳng ai hoàn toàn có thể bắt anh thôi nhớ em được. Trái tim anh chỉ hoàn toàn có thể bình yên trở lại khi anh nhớ tới em khi anh nhớ về những lúc chúng mình bên nhau. Anh chẳng biết phải khởi đầu từ đâu nữa, chẳng biết mình phải làm gì giờ đây. Anh sẽ phải làm gì khi không có em bên cạnh nữa, anh cũng nỗ lực từ bỏ những thói quen như lúc bên em. Anh không làm những việc đó nhưng những nỗi nhớ chẳng vơi đi chút nào. Những nỗi nhớ cứ ngày càng nhiều hơn, khi nào cũng làm trái tim anh thổn thức khi nào cũng làm anh nhớ em hơn. Anh phải làm gì giờ đây hả em, em bảo nếu không quên được thì hãy cứ ghét và cứ hận em để quên em. Giá như anh làm được điều đó, anh càng cố ghét càng cố hận em bao nhiêu thì nỗi nhớ và tình yêu anh dành cho em lại nhiều hơn bấy nhiêu. Lại càng thấy trái tim mình đau và bị tổn thương nhiều hơn em à. Ở phương trời mới nếu như niềm hạnh phúc em cứ vui với niềm vui của em nhé, còn những phiền muộn và những khổ đau hãy để mình anh chịu đựng. Còn nếu ở phương trời mới mà em vẫn đơn độc vẫn căng thẳng mệt mỏi thì xin em hãy về bên anh nhé, Trái tim anh vẫn luôn yêu em, đời sống của anh vẫn luôn cần em bên cạnh, vòng tay anh vẫn luôn lan rộng ra để đón em.

Em hãy nhớ nhé dù có bất cứ chuyện gì xảy ra, dù ngày mai thế giới có đổi thay thì tình yêu anh dành cho em vẫn không bao giờ thay đổi.

Anh yêu em nhiều lắm ! Theo Bưu Điện Nước Ta

Chia tay rồi, em mới biết em yêu anh nhiều lắm!

Mỗi lần anh gọi điện là những ngày sau đó em càng nhớ anh nhiều hơn, vừa mong anh gọi lại, vừa sợ nói chuyện với anh để rồi lại đau nhiều hơn.

Không biết giờ này anh đang làm gì nhỉ ? Nhiều lúc nhớ anh nhiều lắm, muốn biết anh đang làm gì ? Cuộc sống thế nào ? Nhưng em không đủ can đảm và mạnh mẽ để gửi tin nhắn hay gọi cho anh ! Có vẻ như lòng tự kiêu của em quá cao.

Ảnh minh họa

Anh biết không mọi người nói chuyện của chúng mình như phim Hàn Quốc, rồi chúng ta sẽ quay lại với nhau thôi nhưng thực sự họ đâu có hiểu chuyện của mình như thế nào đâu. Anh có biết sau khi chia tay, em nhận ra em yêu anh rất nhiều, nhớ anh nữa, nhưng em không nói với ai cả, cố gắng tìm việc gì đó để làm, nhưng càng cố gắng em lại càng nhớ nhiều hơn. Nhưng em không đủ can đảm để gọi cho anh, nhiều lúc nhắn tin rồi lại xóa… em không hiểu nổi mình nữa.

Những lần anh gọi cho em không hiểu sao lúc đó em lại cáu gắt với anh, thực sự trong lòng em không muốn vậy đâu. Chắc bởi vì anh nói lời chia tay mà không lí do, em hỏi thì anh lảng tránh, vậy mà anh vẫn gọi điện quan tâm đến em làm gì nữa? Mỗi lần anh gọi điện là những ngày sau đó em càng nhớ anh nhiều hơn, vừa mong anh gọi lại, vừa sợ nói chuyện với anh để rồi lại đau nhiều hơn. Em không biết chuyện tình yêu của mình là thế nào? Em là người trong cuộc mà mọi việc xảy ra em không hề biết điều gì.

Em cảm thấy em chẳng là gì trong lòng anh cả, mọi việc đến với anh mà em không biết gì cả, chỉ được nghe qua một người bạn để rồi bị trách cứ: “Chẳng ai yêu đương như mày, anh ý bị tai nạn cũng không biết, người ta nói chia tay cũng đồng ý”. Anh có biết, em đã bất ngờ thế nào không? Em trở thành người vô tâm trong mắt mọi người. Mọi người trách em nhưng họ đâu hiểu chúng ta khó khăn lắm mới gặp được nhau, cả tháng gặp nhau có một lần, trong khi em nhắn tin thì anh không trả lời, gọi thì anh nói anh bận, thì em biết làm sao được.

Khi anh nói chia tay là lúc em giận anh rất nhiều vì vậy em đồng ý ngay mà không suy nghĩ gì cả. Có phải em đã sai không? Nhưng em không biết em đã sai ở đâu? Em không tự trả lời được anh à?

Theo Bưu Điện Nước Ta

Source: http://139.180.218.5
Category: tản mạn

Exit mobile version