Hôm nay, Mobitool sẽ cung cấp Bài văn mẫu lớp 6: Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ về người thân trong gia đình, thuộc phần nói và nghe của sách Cánh Diều.
Tài liệu gồm có dàn ý và 8 bài văn mẫu lớp 6, nhằm mục đích cung ứng thêm ý tưởng sáng tạo cho bài viết của những bạn học viên. Mời tìm hiểu thêm nội dung cụ thể dưới đây.
Nội dung chính
- 1 Dàn ý kể lại một trải nghiệm đáng nhớ
- 2 Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ – Mẫu 1
- 3 Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ – Mẫu 2
- 4 Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ – Mẫu 3
- 5 Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ – Mẫu 4
- 6 Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ – Mẫu 5
- 7 Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ – Mẫu 6
- 8 Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ – Mẫu 7
- 9 Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ – Mẫu 8
Dàn ý kể lại một trải nghiệm đáng nhớ
1. Mở bài
Giới thiệu về người thân trong gia đình và vấn đề, trường hợp người thân trong gia đình để lại ấn tượng thâm thúy trong em.
2. Thân bài
– Lý do Open trải nghiệm. – Diễn biến của trải nghiệm :
- Thời gian, địa điểm diễn ra trải nghiệm.
- Ngoại hình, tâm trạng: khuôn mặt, ánh mắt, nụ cười…
- Hành động, cử chỉ: trò chuyện, giúp đỡ…
- Tình cảm, cảm xúc: yêu quý, trân trọng, biết ơn…
3. Kết bài
- Bài học nhận ra sau trải nghiệm.
- Thái độ, tình cảm đối với người thân sau trải nghiệm.
Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ – Mẫu 1
Trong mái ấm gia đình, người tôi yêu quý nhất chính là ông nội. Tuy rằng hiện tại ông đã không còn nữa, nhưng ông đã dạy cho tôi rất nhiều bài học kinh nghiệm quý giá để tôi trưởng thành hơn. Nhà tôi có một khu vườn rất to lớn. Khu vườn được ông chăm nom nên cây cối quanh năm đều xanh tốt. Những cây ăn quả đã cho trái ngọt không biết bao nhiêu mùa. Mỗi buổi sáng, ông thường ra vườn chăm nom cây cối. Lúc đó, tôi lại chạy theo ông để đòi được tưới tắm cho cây cối trong vườn. Ông còn dạy tôi cách lắng nghe âm thanh của khu vườn nữa. Bạn phải nhắm mắt và cảm nhận từng sự hoạt động để thấy được những điều kỳ diệu. Tiếng gió thổi rì rào qua từng cánh lá. Tiếng chim hót ríu rít vang vọng cả khu vườn. Tiếng trái cây đung đưa theo nhịp … Không chỉ vậy, ông còn dạy cho tôi về cách chăm nom những loại cây trong vườn : những loại cây ăn quả như nhãn, ổi, cam ; hay những loại hoa lá cây cảnh như : hoa lan, hoa hồng … Đó là những bài học kinh nghiệm mà tôi chẳng thể nhớ được hết, nhưng vẫn chú ý lắng nghe ông nói. Mỗi lần tưới cây xong xuôi, ông cháu tôi lại mang ghế ra ngồi dưới vườn cây. Ông sẽ kể cho tôi nghe nhiều câu truyện hay. Đó không phải là những truyện cổ tích mà bà thường hay kể, mà là chuyện về đời sống của chính ông thời xưa. Tôi chú ý lắng nghe, cảm nhận câu truyện của ông. Cuộc sống thời xưa khó khăn vất vả. Mỗi khi ngồi nghe ông kể, nhìn thấy đôi mắt hiền lành của ông có vẻ như đang nhớ lại một thời đã xa. Qua những câu truyện của ông, tôi dần lớn lên. Tôi thầm cảm ơn những ngày tháng được sống cùng ông nội. Vì ông đã dạy cho tôi những bài học kinh nghiệm thật giá trị. Từ tận đáy lòng, tôi cảm thấy yêu thương và kính trọng ông rất nhiều.
Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ – Mẫu 2
Gia đình có vai trò thật quan trọng, và so với tôi cũng vậy. Trong mái ấm gia đình, người mà tôi yêu thương nhất chính là mẹ. Mẹ tôi là một người phụ nữ giản dị và đơn giản. Nhưng mẹ đã dành cho tôi những sự quyết tử thật khác thường. Bố mẹ chia tay khi tôi còn rất nhỏ. Tôi sống cùng với mẹ. Mẹ vừa phải làm mẹ, vừa phải làm bố. Nhờ có tình yêu thương vô bờ của mẹ đã lấp đầy khoảng trống tình cảm của bố. Còn nhớ tuần trước, tôi đến nhà Hồng – cô bạn thân cùng lớp chơi. Do quá mải chơi nên khi về đến nhà thì trời đã tối. Tôi nghĩ thầm trong lòng rằng kiểu gì khi về đến nhà mẹ cũng mắng. Nhưng khi tôi về đến nơi, bước vào nhà lại thấy thật yên tĩnh, chỉ nhìn thấy trên bàn là cơm canh nực nội, mà không thấy mẹ đâu. Tôi ăn cơm xong mà lòng đầy lo âu. Tôi lén vào phòng của mẹ, thì nhìn thấy mẹ đang nằm trên giường. Tôi khẽ gọi : “ Mẹ ơi ! ” nhưng không thấy tiếng vấn đáp. Cảm thấy lo ngại, tôi chạy đến bên giường, khi chạm vào người mẹ thì thấy nóng bừng. Có lẽ mẹ đã bị sốt. Bỗng nhiên tôi cảm thấy sợ hãi, xen lẫn cả sự ân hận. Tôi tự trách mình mải chơi, trong khi mẹ thì phải thao tác khó khăn vất vả, lại bị ốm mà vẫn nỗ lực nấu cơm cho tôi. Tự trấn an bản thân, tôi nhanh gọn chạy đi lấy khăn mặt lạnh đắp lên trán mẹ. Rồi còn nấu một chút ít cháo ăn liền và mua thuốc cho mẹ. Một lúc sau, có vẻ như đã khá hơn, mẹ tỉnh dậy. Tôi thuyết phục mẹ ăn cháo và uống thuốc. Mẹ vừa ăn vừa mỉm cười nhìn tôi. Xong xuôi, tôi nhìn mẹ, rồi ôm lấy mẹ và bật khóc nức nở : “ Con xin lỗi mẹ ạ ! ”. Mẹ chỉ ôm tôi vào lòng rồi nhẹ nhàng nói : “ Không sao đâu ! Nín đi con ! ”. Sáng hôm sau, mẹ đã khỏe hẳn và hoàn toàn có thể đi làm thông thường. Nhưng nhờ có trải nghiệm trong ngày hôm qua mà tôi mới biết mẹ đã khó khăn vất vả vì tôi như thế nào. Tôi thầm nhắc nhở bản thân phải nỗ lực học tập hơn, giúp sức mẹ nhiều hơn để mẹ khỏi lo ngại, khó khăn vất vả. Đối với tôi, mẹ chính là nguồn ánh sáng diệu kỳ. Sau hôm đó, tôi có vẻ như đồng cảm thêm công ơn của mẹ, cũng như hiểu được rằng :
“Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi suốt đời, lòng mẹ vẫn theo con”
( Con cò, Chế Lan Viên )
Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ – Mẫu 3
Mỗi lần về quê thăm ông bà ngoại, tôi đều có những trải nghiệm thật đáng nhớ. Vùng quê thanh thản đem đến nhiều điều tuyệt vời và mê hoặc. Đó hoàn toàn có thể là những buổi sáng thức dậy thật sớm để cùng ông đi dạo trên cánh đồng lúa bát ngát, cảm nhận mừi hương của bông lúa mới. Đó là những bữa cơm ngon lành mà bà ngoại nấu, dù giản dị và đơn giản nhưng chan chứa tình yêu thương của bà. Đó là những buổi chiều cùng đám bạn trong xóm đi thả diều, bắt cá ngoài đồng. Thật nhiều kỉ niệm đẹp tươi nhưng có lẽ rằng có một kỉ niệm mà tôi vẫn còn nhớ mãi cho đến giờ đây. Đó là kỉ niệm xảy ra vào lúc tôi mười tuổi. Tôi và anh Hoàng – anh trai của tôi rủ nhau đi câu cá. Hai đồng đội tôi ngồi câu cá được một lúc thì nghe thấy tiếng hò reo sôi sục. Phía đằng xa là một nhóm học viên đang thi lượn lờ bơi lội. Chúng tôi chạy đến chỗ cuộc thi diễn ra. Thì ra là nhóm bạn hàng xóm tôi mới quen hôm trước. Tôi cảm thấy rất thú vị, liền đề xuất được tham gia. Tôi liền rủ anh Hoàng nhưng anh lại khước từ. Tôi biết vì sao anh Hoàng khước từ tham gia. Trước đây, anh từng đạt giải Nhất cuộc thi bơi của thành phố. Anh rất yêu dấu lượn lờ bơi lội. Bạn bè, người thân trong gia đình đều nói anh có năng lực. Nhưng vì một sự cố, anh đã từ bỏ tham vọng của mình. Điều đó đã khiến tôi cảm thấy rất buồn … Nhóm tranh tài của chúng tôi gồm có năm người. Trọng tài là Tuấn – người bạn hàng xóm thân thiện nhất của tôi. Sau khi trọng thổi còi mở màn hiệp đấu. Hai tuyển thủ từ tư thế chuẩn bị sẵn sàng đã nhanh gọn vào cuộc đua. Tiếng hô hào, cổ vũ vang vọng khắp con sông. Các đối thủ cạnh tranh ngang sức ngang tài, không ai chịu kém ai vẫn đang bơi song song nhau. Tôi cố gắng nỗ lực bơi rất là. Bỗng nhiên tôi cảm thấy chân bên trái của mình bị tê. Tôi bơi chậm lại rồi dần tụt lùi phía sau. Tôi nghe thấy có tiếng ai hoảng loạn kêu lên : “ Hình như thằng Lâm bị chuột rút rồi ”. Tôi vùng vẫy trong nước. Nhưng không hề bơi tiếp. Không biết bản thân đã uống biết bao nhiêu là nước. Trong lúc mê man, tôi nghe thấy một giọng nói quen thuộc : “ Lâm ơi, em ơi ! Mau tỉnh lại đi em ! ”. Cho đến khi tỉnh táo thì tôi đã thấy anh Hoàng trước mặt mình. Khuôn mặt của anh đầy lo ngại. Hình như chính anh Hoàng là người đã cứu tôi. Tôi từ từ tỉnh lại. Tôi thấy mọi người xung quanh đều thở phào nhẹ nhõm. Có tiếng nói cất lên : “ Anh Hoàng tài thật, ở khoảng cách xa như vậy mà đã cứu được Lâm một cách thần kỳ ! ”. Có tiếng hưởng ứng : “ Đúng vậy ! ”, “ Đúng vậy ! ” … Tôi mỉm cười, lòng đầy tự hào rồi nhìn anh Hoàng, khẽ nói : “ Cảm ơn anh ! ”. Nhờ có trải nghiệm ngày hôm đó, tình cảm của hai bạn bè càng trở nên thắm thiết. Không chỉ vậy, anh Hoàng còn quay trở lại tập luyện để sẵn sàng chuẩn bị cho cuộc thi bơi dành cho thiếu niên sắp diễn ra. Một trải nghiệm nhỏ nhưng đem đến cho đồng đội tôi thật nhiều điều tốt đẹp.
Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ – Mẫu 4
Trong cuộc sống, chúng ta sẽ có rất nhiều những trải nghiệm đáng nhớ. Đối với tôi, trải nghiệm bên cạnh những người thân trong gia đình là đẹp đẽ và đáng quý nhất.
Xem thêm: Tam giác.
Gia đình em có bốn thành viên : bố, mẹ, em và em trai. Bố mẹ khi nào cũng yêu thương và lo ngại, chăm nom cho em. Nhưng mẹ là người dạy cho em rất nhiều điều hữu dụng. Chủ nhật tuần trước là ngày sinh nhật của bố. Em đã giúp mẹ lên kế hoạch để tổ chức triển khai sinh nhật cho bố. Anh trai sẽ đảm nhiệm trang trí nhà cửa, chuẩn bị sẵn sàng quà. Còn em và mẹ sẽ đảm nhiệm chuẩn bị sẵn sàng những món ăn. Chiều hôm đó, bác Hoàng – hàng xóm của mái ấm gia đình đã giúp em rủ bố đi chơi đá bóng. Mọi người trong mái ấm gia đình sẽ có khoảng chừng ba tiếng để chuẩn bị sẵn sàng. Anh trai đã quét dọn và trang trí nhà cửa. Em đã cùng với mẹ nấu một bữa ăn thịnh soạn. Em giúp mẹ một số ít việc làm vặt như : nhặt và rửa rau, băm thịt. Sau hơn một tiếng đồng hồ đeo tay bận rộn trong căn nhà bếp của mẹ. Em và mẹ đã nấu được một bàn ăn thật mê hoặc. Rất nhiều món ăn mà bố thích như sườn xào chua ngọt, thịt bò xào măng, cua rang me … Đặc biệt là món trứng rán nhồi thịt – món ăn bố thích nhất do chính tay em làm. Tất nhiên mẹ đã ở bên cạnh để hướng dẫn em hoàn thanh. Một bàn ăn mê hoặc đã được sắp xếp đâu vào đây. Em cảm thấy để nấu được một bữa ăn thịnh soạn thật sự rất kì công. Nhờ vậy, em hiểu rằng mẹ đã khó khăn vất vả như thế nào. Khi bố quay trở lại nhà, bố đã cảm thấy rất giật mình khi nhận được món quà đặc biệt quan trọng từ ba mẹ con. Gia đình em đã có một bữa ăn vui tươi, ấm cúng. Ăn cơm xong, em cùng với anh trai quét dọn, rửa bát. Sau đó, cả nhà cùng ngồi trò chuyện với nhau ở phòng khách. lâu lắm rồi, em mới cảm thấy niềm hạnh phúc như vậy. Lần tiên phong, em đã có một trải nghiệm thật mê hoặc – giúp mẹ nấu ăn. Em đã nhận ra việc làm nội trợ không hề thuận tiện. Em cảm thấy yêu thương mẹ nhiều hơn.
Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ – Mẫu 5
Tết năm nay, em đã có một trải nghiệm mê hoặc cùng với mọi người trong mái ấm gia đình. Hai mươi tám Tết, cả nhà em đã cùng nhau đi chợ hoa xuân. Đây là lần tiên phong, em được đi chợ hoa. Theo lời mẹ kể, từ hai mươi lăm đến ba mươi tết, khi ra đường là đã thấy những hàng bán hoa. Những người người đến xem đông như trẩy hội. Chợ hoa ngày cuối năm sinh động và náo nhiệt không kém những khu chợ nhà hàng Tết. Hai bạn bè háo hức theo chân cha mẹ đi ngắm hoa. Những dãy đào, dãy quất được xếp thẳng tắp. Gương mặt người bán, kẻ mua đều tươi rói, hớn hở vì một mùa xuân mới lại sắp về. Bên cạnh những quầy bán hàng bán đào và quất là những gian bán hoa tươi. Các loại hoa được bày bán rất phong phú. Hoa hồng, hoa cúc, hoa vi-ô-lét, hoa lan, hoa dơn, hoa thược dược … Tất cả tạo nên một bức tranh nhiều sắc tố cho chợ hoa. Người bán hồ hởi mời chào khách mua hoa, người mua vừa chiêm ngưỡng và thưởng thức những đóa hoa đẹp nhất vừa đắn đo lựa chọn những bó hoa đủ mọi sắc màu. Người ta đi chợ hoa như đi trẩy hội để dành cho mình những sắc hương đẹp nhất mang về trang hoàng và mang không khí tết về với mái ấm gia đình. Đông đúc nhất phải là những khu bán đào, mai và quất. Bởi đây là những loại cây đặc trưng của ngày tết, nên mọi người đều muốn mua một chậu đào, mai hoặc quất về chơi Tết. Những chậu cây được tạo với nhiều hình dáng độc lạ. Những nụ hoa đào, hoa mai đã mở màn bung nở trong những cơn mưa xuân. Bố mẹ đang ngắm một chậu đào. Còn em và chị gái thì mải chụp những bức ảnh đẹp nhất. Rất lâu sau, bố em cũng chọn được một chậu đào rất đẹp. Khi cha mẹ mang chậu hoa về, em cảm thấy rất thích nó. Đã bao lâu nay, Tết trở thành một tiệc tùng nằm trong niềm mong đợi và không hề thiếu của con người Nước Ta. Và những khu chợ hoa cũng đã trở thành một nét đặc trưng không hề thiếu của những ngày tết. Tôi đã có một trải nghiệm thật mê hoặc vào Tết năm nay.
Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ – Mẫu 6
Mỗi người đều có rất nhiều những trải nghiệm đáng nhớ. Nhưng chắc rằng những trải nghiệm cùng với người thân trong gia đình trong mái ấm gia đình luôn xinh xắn nhất. Chắc hẳn mỗi người đều nhớ như in về lần tiên phong đi học. Tôi cũng vậy. Sáng hôm đó, tôi thức dậy từ rất sớm. Sau khi ăn sáng xong, tôi đeo chiếc cặp mới để chuẩn bị sẵn sàng đến trường. Đúng bảy giờ, ông nội chở tôi đi học trên chiếc xe đạp điện cũ. Đường phố thời điểm ngày hôm nay thật sinh động. Tôi thì cảm thấy vô cùng háo hức. Tôi mặc bộ đồng phục mới, đi đôi dép mà mẹ đã Tặng Kèm cho tôi. Ông nội đi gửi xe rồi dắt tôi vào trường. Cô giáo đã đứng ở cửa lớp để nghênh tiếp học viên mơi. Tôi nhìn cô giáo, rồi quay lại nhìn ông. Ông mỉm cười, và còn nói lời động viên tôi : – Đi đi cháu, ông tin cháu gái của ông ! Khi nghe ông nói, tôi như được tiếp thêm sức mạnh. Tôi chào tạm biệt ông và ngồi vào chỗ theo sự sắp xếp của cô. Tiết học tiên phong, cô giáo nhu yếu cả lớp sẽ tự trình làng về bản thân. Tôi nhớ đến lời ông nội dặn phải luôn tự tin. Tôi đã trình làng cho cô giáo và những bạn nghe về bản thân. Sau khi tiết học kết thúc, những thành viên trong lớp đã thêm hiểu nhau hơn. Những tiết học sau đó đều rất vui tươi. Chúng tôi chú ý lắng nghe tiếng cô giáo giảng bài. Sau đó, cô giáo nhu yếu cả lớp đọc đồng thanh theo cô. Giọng đọc của cả lớp nghe thật to và rõ ràng. Tiết học tiên phong thật suôn sẻ. Tôi còn nhiệt huyết giơ tay phát biểu và được cô giáo khen nữa. Điều đó khiến tôi rất niềm hạnh phúc. Chiều về, khi nhìn thấy ông nội, tôi sung sướng chạy ùa vào lòng ông. Trên đường về nhà, tôi kể cho ông nghe về buổi học tiên phong. Ông còn khen tôi ngoan ngoãn. Tôi cảm thấy hãnh diện lắm. Ngày tiên phong đi học thật tuyệt vời. Nhờ có ông nội, tôi đã trở nên tự tin hơn, hòa đồng hơn. Tôi sẽ cố gắng nỗ lực học tập thật tốt để ông nội cảm thấy tự hào về cháu gái của mình.
Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ – Mẫu 7
Trong mái ấm gia đình, người tôi thân thiện nhất có lẽ rằng chính là anh trai. Tôi và anh trai đã có rất nhiều những trải nghiệm đáng nhớ cùng nhau. Anh trai của em năm nay mười tám tuổi. Tên của anh là Nguyễn Trung Hiếu. Anh có dáng người cao ráo nhưng hơi gầy. Khuôn mặt trái xoan. Vầng trán cao và chiếc mũi thẳng. Anh không chỉ đẹp trai mà còn học rất giỏi. Suốt mười hai năm liền anh đều đạt học viên giỏi. Trong nhà khắp nơi đều lưu giữ bằng khen của anh. Bên cạnh đó, anh tôi chơi thể thao rất giỏi, nhất là với bộ môn bóng đá. Ước mơ của anh là trở thành một cầu thủ chuyên nghiệp. Trước đây, tôi thường thấy anh mỗi buổi chiều đi học về là lại theo những anh trong xóm đi đá bóng. Trận đấu nào anh tham có anh tham gia thì đội nhà cũng đều thắng lợi. Hiện nay, anh đã có thời cơ tranh tài cho câu lạc bộ bóng đá của thành phố. Mọi người trong mái ấm gia đình đều rất tự hào về anh. Dường như mọi sự quan tâm đều hướng đến anh. Đã có lúc, tôi cảm thấy vừa ngưỡng mộ lại vừa ghen tị với anh. Tôi cũng muốn trở thành một cầu thủ bóng đá. Một lần nọ, anh rủ tôi ra sân vận động chơi. Chúng tôi cùng nhau chạy bộ để rèn luyện sức khỏe thể chất. Sau đó, anh còn dạy tôi đá bóng. Tôi rất giật mình nhưng cũng chú ý lắng nghe, làm theo những điều anh dạy. Anh còn nói rằng từ thời điểm ngày hôm nay anh sẽ dạy tôi về bóng đá. Tôi đã học được rất nhiều kiến thức và kỹ năng hữu dụng về kĩ năng đá bóng. Tôi vui lắm, và rất cảm động. Không ngờ anh trai lại chăm sóc tôi như vậy. Điều đó khiến tôi cảm thấy phải nỗ lực hơn để hoàn toàn có thể giống như anh. Trải nghiệm này so với tôi thật có ích. Cũng nhờ như vậy mà tôi cảm thấy yêu quý anh trai của mình nhiều hơn. Tôi sẽ liên tục nỗ lực để hoàn toàn có thể thành công xuất sắc như anh trai của mình.
Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ – Mẫu 8
Tôi có rất nhiều kỉ niệm đẹp về những người thân trong gia đình trong mái ấm gia đình. Những kỉ niệm đó đã đem lại cho tôi rất nhiều bài học kinh nghiệm quý giá về đời sống.
Người tôi gắn bó nhất trong gia đình là anh trai của tôi. Hiện tại, anh trai tôi đang là một sinh viên đại học. Anh tên là Tùng. Anh không chỉ đẹp trai mà còn học rất giỏi. Nếu nói đến học lực thì anh là một tấm gương điểm sáng để cho lũ trẻ em hàng xóm noi theo. Nhưng nhắc đến anh trai, tôi sẽ nghĩ về những trải nghiệm cùng anh thực hiện khi còn nhỏ.
Nhớ nhất là khi tôi lên năm tuổi, anh trai đã đưa tôi đi câu cá ở con sông gần làng. Đây là lần tiên phong tôi được đi câu cá. Chính thế cho nên, tôi cảm thấy rất háo hức. Đầu tiên, hai đồng đội đã đi ra vườn để đào giun đất làm mồi câu. Sau đó, cả hai cùng nhau ra sông câu cá. Anh Tùng đã dạy tôi cách gắn mồi câu, cách câu cá. Khi nhìn anh làm, tôi cảm thấy vô cùng khâm phục. Anh trai của tôi thật giỏi. Chúng tôi đã ngồi câu rất lâu. Vì là lần tiên phong, nên tôi còn gặp phải nhiều khó khăn vất vả. Từ việc gắn lưỡi câu, mồi câu … Nhưng nhờ có anh Tùng kiên trì dạy mà lần tiên phong tôi đã câu được một con cá. Đó là một trải nghiệm thật tuyệt với tôi. Bố mẹ bận rộn việc làm, anh trai là người luôn dạy cho tôi nhiều điều hữu dụng. Không chỉ giảng bài cho tôi, anh còn dạy tôi học võ nữa. Anh bảo con gái phải biết tự bảo vệ bản thân mình. Biết bao nhiêu là kỉ niệm xinh xắn như vừa mới xảy ra thôi. Những năm anh học ĐH, phải xa nhà liên tục, tôi thấy nhớ anh. Nhớ những lúc anh nấu cơm dỗ tôi ăn khi tôi bị ốm còn cha mẹ bận công chuyện, những lần anh dạy tôi học bài … Nhờ có anh mà tuổi thơ của tôi luôn cảm thấy niềm hạnh phúc. Đối với tôi, anh trai là một người vô cùng quan trọng. Tôi luôn dành cho anh sự yêu dấu, tự hào. Và tôi mong rằng chúng tôi sẽ có thêm nhiều kỉ niệm niềm hạnh phúc hơn nữa.
Source: http://139.180.218.5
Category: tản mạn