Mới đây, khi tham gia chương trình “Dấu ấn huyền thoại”, NSƯT Hải Phượng không chỉ chinh phục công chúng bởi ngón đàn tài hoa, tình yêu vô điều kiện với đàn tranh mà còn là tâm huyết bảo tồn và phát triển âm nhạc dân tộc.

Gìn giữ âm nhạc dân tộc

Với bản hòa tấu nhạc truyền thống miền Nam mang tên Lưu Thủy – Bình Bán – Kim Tiền, tiết mục ” Dạ cổ hoài lang ” tích hợp cùng tiếng đàn nguyệt của NSƯT Huỳnh Khải, ” Thương về miền Trung “, ” Vọng cổ tương tư ” …, NSƯT Hải Phượng mang đến một khoảng trống âm nhạc đầy sắc tố qua thanh âm của đàn tranh cùng sự phong phú về sắc thái, biểu cảm .Gia đình 3 thế hệ gắn với đàn tranh - Ảnh 1.

Nhà giáo Ưu tú Phạm Thúy Hoan (trái) và con gái – NSƯT Hải Phượng .Ảnh: ĐIỀN QUÂN

NSƯT Hải Phượng cho rằng trong 45 năm gắn bó với đàn tranh, dù đứng ở cương vị một người nghệ sĩ ( NS ) trình diễn trên sân khấu hay người thầy trên bục giảng, điều chị mong ước nhất là trở thành cầu nối gìn giữ, tăng trưởng nền âm nhạc dân tộc bản địa nói chung và nhạc cụ mang tên đàn tranh nói riêng .Tham gia cùng con gái trong chương trình ” Dấu ấn lịch sử một thời “, Nhà giáo Ưu tú Phạm Thúy Hoan ( mẹ của NSƯT Hải Phượng ) san sẻ : ” Tôi rất xúc động khi có những chương trình tạo điều kiện kèm theo cho NS được thân thiện hơn với người theo dõi thế này. Những ai ” ghiền ” đàn tranh như tôi, có thời cơ được mang tiếng đàn của mình đến với người theo dõi thì thật là vui và hãnh diện “. Bà mong rằng trong tương lai nếu có nhạc hội đàn tranh châu Á, Nước Ta sẽ trình diễn nhiều kỹ thuật quý giá khi tham gia .NSƯT Hải Phượng cho biết với tâm thế của một NS khao khát mang nhạc dân tộc bản địa đến càng nhiều người càng tốt nên chị và nhiều NS nhạc dân tộc bản địa khác trình diễn bất kỳ chỗ nào. Nhưng ở những sân khấu mà người theo dõi chỉ chuyên tâm với nhà hàng thì rất chạnh lòng. Với chị, âm nhạc dân tộc bản địa cần được Open ở những sân khấu sang chảnh hơn. ” Ngay cả những sân khấu hoành tráng như Hozo Festival, người theo dõi trong nước có vẻ như chỉ chú trọng vào những tiết mục tươi tắn, sôi động. Ở những chương trình quốc tế này, nhạc dân tộc bản địa chính là diện mạo để người theo dõi quốc tế chăm sóc, quan tâm ” – NSƯT Hải Phượng nói .

Trong khi khán giả trong nước chưa mấy quan tâm, thậm chí có lúc khiến người trong cuộc lo lắng “nhạc dân tộc đang mất dần” thì khán giả nước ngoài lại đặc biệt chú ý. NSƯT Hải Phượng chia sẻ: “Hải Phượng có nhiều cơ hội để đi nước ngoài giao lưu đàn tranh giữa các nước. Bởi Việt Nam có đàn tranh, Hàn Quốc có đàn Gayageum, Nhật Bản có đàn Koto, Trung Quốc có đàn Guzheng nhưng tất cả các loại đàn này đều giống nhau ở một điểm là người chơi phải có kỹ thuật, sử dụng hai tay đều nhau để mỗi cây đàn đều có một bản sắc riêng, có giai điệu đẹp đặc biệt… Và đàn tranh đã có được điều đó, nhận được sự khen ngợi của bạn bè quốc tế”.

Đam mê và lan tỏa

Không chỉ sở hữu ngón đàn tranh tài hoa, NSƯT Hải Phượng còn là Phó trưởng Khoa Âm nhạc dân tộc bản địa – giảng viên Nhạc viện TP HCM. Chị nối nghiệp mẹ, Nhà giáo Ưu tú Phạm Thúy Hoan và giờ con chị – Hải Minh liên tục nối nghiệp chị đam mê tiếng đàn tranh. Hải Minh là thế hệ thừa kế, tiếp nối NSƯT Hải Phượng để liên tục hành trình dài mang nhạc cụ dân tộc bản địa đi xa hơn .

Với cả 3 thế hệ nhà chị, đàn tranh như luồng huyết mạch chảy trong người. Hải Phượng tâm sự: “Không có con đường nghệ thuật nào là dễ dàng. Ngoài năng khiếu thì mỗi người đều cần sự nuôi dưỡng tình yêu nghệ thuật trong thời gian dài. Lúc đó, đam mê sẽ đến”. Chị kể khi còn nhỏ, cũng như bao đứa trẻ khác rất ham chơi nhưng được sự kèm cặp, dạy bảo của mẹ và các thầy, nên ngày càng có nhiều kỹ thuật, tình cảm với đàn tranh. Đến bây giờ, tình yêu dành cho đàn tranh của chị cứ vậy mà lớn thêm mỗi ngày. 45 năm trôi qua là khoảng thời gian chị dồn hết tâm tư vào đàn tranh. Nhạc cụ này như là cuộc sống thứ 2 của NSƯT Hải Phượng. Để đến hiện tại, chị truyền lửa và vun đắp tình yêu nhạc cụ dân tộc nói riêng và đàn tranh nói chung cho thế hệ trẻ.

NS Anh Nguyệt ( đàn tranh tại Nhà hát Ca múa nhạc dân tộc bản địa Bông Sen ) cho biết chị vào Nhạc viện TP TP HCM lúc chưa được học trước về đàn tranh, cô Hải Phượng là người đã kiên trì dạy những ngón đàn tiên phong. ” Để có được như ngày hôm nay, em rất cảm ơn cô ” – NS Anh Nguyệt xúc động nói. Như Quỳnh ( đang là học trò của NSƯT Hải Phượng ) bày tỏ : ” Trước đây, em tìm đến đàn tranh là muốn học theo phong thái văn minh, tới khi vô trường học gặp cô Hải Phượng dạy thì em lại thích học nhạc cổ hơn ” .Với bấy nhiêu đủ để thấy con đường mà 3 thế hệ nhà NSƯT Hải Phượng theo đuổi đã có quả ngọt, bởi ngọn lửa đam mê nhạc dân tộc bản địa của chị Phượng cất công truyền cho lớp trẻ vẫn còn đủ sức nóng để duy trì và lan tỏa .“ Phượng rất cảm ơn mẹ, thầy – cố GS-TS Trần Văn Khê, cố nhạc sư Nguyễn Vĩnh Bảo, thầy Nguyễn Văn Đời đã chỉ dạy Phượng học cách sống hết mình vì nhạc cụ dân tộc bản địa, cũng như tình cảm thương mến của người theo dõi để chúng tôi hoàn toàn có thể đi trên con đường đầy khó khăn vất vả nhưng niềm hạnh phúc ” – NSƯT Hải Phượng nói .

Source: http://139.180.218.5
Category: Học đàn

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *