Site icon Nhạc lý căn bản – nhacly.com

Anh Sẽ Vì Em Làm Cha Thằng Bé Anh Sẽ Ôm Boom Đánh Sập Lâu Đài

Anh chỉ thick ăn cháo do chính tay em nấu .. chứ không thèm ăn xôi của thằng bán xôianh sẽ vì em làm cha thằng bé, anh sẽ ôm bom đánh sập thành thápVì tôi và bố tôi hao hao giống như nhau … ôi 2 thằng đàn ông

Cụ bà vẫn đẹp sao… cụ ông vẫn đẹp sao… dù hàm răng không còn cái nào… dù da dẻ nhăn nheo như là da cóc… dù choooo bước đi vô cùng khó nhọc… ta vẫn cùng hẹn nhau một ánh trăng ngần…một tiếng hắt hơi… cụ bà tắt thở… một chiếc xe tang đưa cụ bà xuống hố… thấy cụ ông vẫn đúng… ở bên đường… tay vẫn cầm… lá thư tình yêu…ôiiii… trái tim cụ ông… vẫn nồng nàn máu lửa… tuổi tám mươi lửa tình cháy rực… hỡi cụ baaaaaa… cụ ônggggggg…

Bạn đang xem: Anh sẽ vì em làm cha thằng bé anh sẽ ôm boom đánh sập lâu đài

“Thiên địa hữu tình nên tóc bạcNhân gian vô ý để tang thương.”

don’t say maybe,just be my lady

1. Việc gấp, từ từ nói

2. Việc nhỏ nói vui nhộn

3. Việc chưa hiểu rõ, hãy nói một cách cẩn thận

4. Việc chưa xảy ra, không nên nói linh tinh

5. Việc chưa làm, đừng nói lung tung

6. Không nên nói những chuyện làm tổn thương người khác

7. Đối với những việc đau lòng, bạn không nên gặp ai cũng nói

8. Những việc của người khác thì nên cẩn thận trong lời nói

9. Việc của bản thân, lắng nghe người khác nói như thế nào

10. Chuyện của con cháu, cần nói rõ ràng

Xem thêm: Xem Phim Người Ngoài Hành Tinh Thời Cổ Đại Season 7, Xem Phim Người Ngoài Hành Tinh Thời Cổ Đại

Ngày xưa tại một làng chài nọ, có một người trẻ tuổi chuyên nghề đi câu cá kiếm sống để nuôi vợ con, trên đường về thấy một người ăn xin hình như đã đói khát năm ba ngày, với vẻ mặt tiều tụy khốn khổ. Chàng người trẻ tuổi thương tình, bắt trong giỏ cá của mình vừa đi câu về, cho người ăn xin một con cá. Người ăn xin đã nướng ăn và trong thời điểm tạm thời qua cơn đói khát. Chàng người trẻ tuổi về đến đầu xóm vui tươi kể lại câu truyện mình đã làm được một việc thiện ích để cứu một người hoạn nạn. Khi nghe nói như vậy, anh bạn hàng xóm khước từ và nói rằng, việc làm của anh như vậy chưa chắc là đã giúp cho người kia sống tốt hơn. Cho con cá chỉ là trong bước đầu để giúp người kia qua cơn đói khát, đó là điều tốt, nhưng cậu hãy nên cho người ăn xin cái cần câu, để ông ta tự mình đi câu kiếm sống hằng ngày mới được. Ngày hôm sau chàng người trẻ tuổi đó rủ thêm anh bạn hàng xóm cùng đi câu cho vui để có người tâm sự chuyện trò. Khi trở lại, hai người gặp lại người ăn xin kia đang nằm chèo queo bên vệ đường với vẻ mặt hốc hác. Chàng người trẻ tuổi thấy thế tội nghiệp quá, liền cho người ăn xin cá và anh hàng xóm thì cho người ăn xin cái cần câu. Cả hai trên đường đi về nhà trong tâm trạng hân hoan vui tươi vì đã làm được một việc thiện ích. Trong lúc hai người đang hào hứng buôn chuyện sôi sục về việc nên cho con cá hay cái cần câu, thì họ lại gặp một người đi đường khác, liền kể vấn đề cho người đó nghe và mong rằng anh ta góp ý dùm. Anh bạn này lại phủ nhận nói như thế là không được hoàn mỹ cho lắm. Các cậu làm như vậy vẫn chưa là giải pháp tốt nhất. Cho người ăn xin con cá hoài thì họ sẽ ỷ lại mà không chịu siêng năng thao tác ? Còn cho họ cái cần câu rồi mà không chỉ cho ông ta, cách câu như thế nào để ông ta câu được nhiều cá. Nếu như vậy sẽ không giúp người đó biểu lộ lòng tự trọng và tích cực siêng năng thao tác để kiếm miếng ăn. Cuối cùng ba người cùng kết bạn với nhau và ngày hôm sau cả ba người cùng liên tục đi câu cá. Khi quay trở lại, ba người vẫn gặp người ăn xin đang nằm cheo queo, bỏ chiếc cần câu nằm kế bên. Chàng người trẻ tuổi trẻ nhất, lại liên tục cho người ăn xin cá, còn anh bạn hàng xóm sửa lại cái cần câu, anh bạn mới thì nói về giải pháp câu cá một cách cụ thể và tỉ mỉ, từ mắc mồi câu cho đến giải pháp câu từng loại cá …. Lần này có khác hơn, cả ba trở lại trong tâm trạng đầy phấn khởi sáng sủa, tin chắc rằng từ nay trở về sau người ăn xin sẽ không còn sợ bị chết đói nữa. Trên đường đi về ba người lại gặp ông già uyên bác, một người từng thưởng thức và đã gắn bó cả cuộc sống với nghề đi câu, cả ba hào hứng kể lại câu truyện người ăn xin. Nhà thông thái ngẫm nghĩ một lát rồi khước từ nói : “ Các cậu đã làm những việc như vậy rất hợp đạo làm người, thế nhưng ta vẫn nghĩ người ăn xin kia vẫn bị đói khát như thường, vì ý niệm sống của họ quá thiển cận và bi quan. Và chắc như đinh người ăn xin đó vẫn chịu đói khát bởi thói quen gật đầu số phận đã an bài. Các cậu biết nguyên do vì sao không ? Cả ba chàng người trẻ tuổi đều ngơ ngác, mong nhà thông thái lý giải cho tường tận dùm. Nhà thông thái vừa cười, vừa nói : Thứ nhất là người ăn xin quen sống với nghề này nhiều năm, nó đã ngấm vào xương máu và tủy của ông ta, đó là thói quen thâm căn cố đế của một số ít người ý niệm rằng số mình như vậy, nên không cần phải siêng năng làm lụng, bươn chải để kiếm miếng ăn. Chính vì thế, ta phải hướng dẫn cho ông ta cách tâm lý về ý niệm sống bằng cách tin sâu nhân quả, tin chính mình quyết định hành động cuộc sống ? Thứ hai là, ai cũng hoàn toàn có thể biết không phải cứ thả mồi xuống là đã có cá liền, nhiều lúc phải kiễn nhẫn câu cả tiếng, cả buổi … có khi cả ngày không được con nào. Muốn câu được cá, người đó phải kiên trì bền chắc để đạt được mục tiêu. Thứ ba là có một yếu tố cực kỳ quan trọng, tại sao cả đời ông ta chỉ đi ăn xin, đó chính là niềm tin mù quáng của ông ta so với số phận của mình. Có lần tôi hỏi anh ta. Sức khỏe của ông vẫn dồi dào như vậy, tại sao không học một nghề gì đó để kiếm sống hoặc hoàn toàn có thể đi câu cá cùng với mọi người ? Ông ta không cần tâm lý liền vấn đáp ngay : “ Ông và người khác giỏi, tôi không thể nào theo ông được, tôi sinh ra là đã mang thân phận của kẻ ăn xin rồi, cha mẹ tôi ngày trước cũng làm nghề cái bang, số tôi khổ từ trong bụng mẹ, tôi đành đồng ý số phận đã an bài ! Câu chuyện được dừng lại nơi đây, để mọi người cùng tâm lý mà tìm ra giải pháp giúp sức người ăn xin kia biến hóa ý niệm sống. Thái độ sống phải được rèn luyện liên tục nhờ sự xu thế đúng đắn, bởi ảnh hưởng tác động của mái ấm gia đình người thân trong gia đình, nhà trường và xã hội, không hề ngày một ngày hai mà có được, và tự thân mỗi người phải kiên trì bền chắc theo đuổi mục tiêu cho đến khi thành công xuất sắc viên mãn. Qua câu truyện trên, tất cả chúng ta rút ra một bài học kinh nghiệm quý báu về cuộc sống, mỗi người tuy theo sự huân tập mà có quan điểm sống khác nhau. Hạng người thứ nhất quá bi quan nên gật đầu số phận đã an bài, chính thế cho nên họ không siêng năng tích cực thao tác, bởi họ nghĩ rằng số họ đã nghèo, có nỗ lực cho mấy cũng lại nghèo thôi. Nếu tất cả chúng ta nói số phận con người là cố định và thắt chặt, không hề biến hóa được thì người giàu sẽ ỷ lại, họ sẽ tận hưởng ăn chơi sa đọa đến khi phước hết, họa đến làm thế nào trở tay cho kịp, rồi than phân trách phận, oán trời trách đất, đổ thừa tại bị thì là … Còn người nghèo thì lại nghĩ rằng, dù có siêng năng, tinh cần cũng mất công vô ích do đó chẳng cần phấn đấu vươn lên làm mới lại chính mình, ở đầu cuối nghèo lại càng nghèo thêm. Nếu như ai sống mà đồng ý số phận đã an bài thì khó lòng mà vươn lên làm mới lại chính mình. Như bản thân chúng tôi nếu không có ý chí và nghị lực làm lại cuộc sống, thì tôi đã rũ xương trong lao tù nghiện ngập vì thói quen đam mê dính mắc trong mê muội. Những người đồng ý số phận đã an bài, là do thấy biết sai lầm đáng tiếc không chịu tích cực tư duy, trước ai làm thế nào thì mình bắt chước làm vậy, đành đồng ý cuộc sống trong tối tăm sầm uất. Nguồn : Trích từ langnhincuocsong – Đạo lý chân chính cho người, cái cần câu hay con cá ?
*
“ Khi tôi còn trẻ, còn tự do, trí tưởng tượng của tôi không bị số lượng giới hạn, tôi đã mơ biến hóa quốc tế. Khi tôi đã lớn hơn, khôn ngoan hơn, tôi phát hiện ra tôi sẽ không biến hóa được quốc tế, thế cho nên tôi rút ngắn tham vọng của mình lại và quyết định hành động chỉ đổi khác quốc gia của tôi. Nhưng nó cũng như vậy, có vẻ như là không hề đổi khác được. Khi tôi bước vào những năm cuối đời, trong một nỗ lực sau cuối, tôi quyết định hành động chỉ đổi khác mái ấm gia đình tôi, những người gần nhất với tôi. Nhưng than ôi, điều này cũng là không hề. Và giờ đây, khi nằm trên giường, lúc sắp lìa đời, tôi chợt nhận ra : Nếu như tôi khởi đầu đổi khác bản thân mình trước, lấy mình làm tấm gương thì hoàn toàn có thể biến hóa được mái ấm gia đình mình, với sự giúp sức, động viên của mái ấm gia đình mình, tôi hoàn toàn có thể làm điều gì đó biến hóa quốc gia và biết đâu đấy, tôi thậm chí còn hoàn toàn có thể làm đổi khác quốc tế ! ”

nhatkycuaca :

Exit mobile version