Site icon Nhạc lý căn bản – nhacly.com

Bức thư của tử tù Nguyễn Hải Dương gửi mẹ kính mến – http://139.180.218.5

( adsbygoogle = window.adsbygoogle | | [ ] ). push ( { } ) ;

Bức thư của tử tù Nguyễn Hải Dương

Thưa Mẹ!

Con của mẹ ngày mai là phải ra pháp trường rồi .Khi con được 3 tuổi, con chạy rất nhanh, vấp phải hòn đá và té ngã. Mẹ đã chạy đến và đỡ con đứng dậy. Mẹ vừa dỗ dành con không khóc vừa mắng hòn đá. Mẹ đã cho con biết rằng, nguyên do con ngã là do hòn đá .Khi con được 4 tuổi, do con muốn xem tivi nên không muốn ăn cơm tối. Mẹ đã ân cần mang cơm đến và bón cho con ăn. Mẹ đã dạy cho con biết cách tận thưởng đời sống .Khi con được 6 tuổi, mẹ đưa con đến TT shopping để mua quà giáng sinh, mẹ đã nói với con là chỉ được mua một thứ đồ chơi. Nhưng khi con được mua “ người sắt biến hình ” con lại muốn mua máy bay. Khi mẹ không chấp thuận đồng ý, con đã nằm xuống đất và khóc cho đến khi mẹ chịu mua cho con mới thôi. Mẹ đã cho con biết dùng chiêu này là con hoàn toàn có thể đòi được đồ mà mình yêu quý .Khi con được 8 tuổi, con muốn tự mình giặt tất, mẹ đã sợ con giặt không sạch, con muốn rửa bát, mẹ đã sợ con làm vỡ, con muốn tự mình xới cơm, mẹ đã sợ con bị bỏng. Mẹ đã cho con thấy, trong đời sống này, hóa ra có rất nhiều khó khăn vất vả và nguy khốn mà con không hề đối lập .Khi con được 13 tuổi, con đá bóng, do sơ ý đã làm vỡ của kính của nhà hàng xóm, mẹ đã dùng tiền để bồi thường và dắt con đi xin lỗi họ. Mẹ đã cho con biết rằng, khi gây ra chuyện chỉ cần nói “ xin lỗi ” là xong .Khi con được 15 tuổi, con đòi chơi đàn piano, mẹ đã vay tiền để mua cho con một chiếc đàn. Nhưng chỉ sau một tháng, con đã không còn động đến nó nữa, mẹ đã cho con thấy, hóa ra không có tiền cũng hoàn toàn có thể tùy ý chiếm hữu những đồ mà mình thích. Nhưng con đã không biết rằng, mẹ đã phải khó khăn vất vả thao tác 3 năm mới trả được hết nợ .Năm 19 tuổi, con sẵn sàng chuẩn bị thi vào ĐH, mẹ nói rằng, làm luật sư không những có nhiều tiền mà còn có vị thế trong xã hội, và nhất định muốn con học ngành luật. Mẹ đã cho con thấy rằng, chỉ cần con đi theo những gì mẹ sắp xếp là được .Năm con 20 tuổi, con muốn thay điện thoại cảm ứng mới, với nguyên do hoàn toàn có thể liên lạc với mẹ tiếp tục hơn. Mẹ đã không cần xem xét nhiều và chuyển ngay cho con 10 triệu đồng. Nhưng con chỉ dùng điện thoại thông minh để liên lạc với bạn gái, trong vòng 1 năm con chỉ gọi cho mẹ có mấy lần. Mẹ đã cho con thấy rằng, mẹ là một ngân hàng nhà nước không lấy phí mà con hoàn toàn có thể lấy bất kể khi nào. Nhưng con đã không biết rằng, mẹ đã nhiều lần chờ đón con gọi điện để chúc mừng trong ngày sinh nhật mẹ .Năm con 24 tuổi, sau khi con tốt nghiệp ĐH, mẹ đã dùng tiền để con được vào làm tại đơn vị chức năng hành chính sự nghiệp. Mẹ đã cho con thấy, 4 năm ĐH chơi bời, khi ra trường vẫn hoàn toàn có thể có được một việc làm không thay đổi. Nhưng con đã không biết rằng, vì con mà mẹ đã phải đi cầu cạnh biết bao người .Năm con 27 tuổi, quan hệ của con với những bạn gái đều không được vĩnh viễn, những cô gái đều nói con là người không có nghĩa vụ và trách nhiệm, vẫn là một cậu bé chưa trưởng thành. Mẹ đã nói rằng, do duyên chưa đến, những cô gái đó đều không xứng với con. Mẹ đã cho con thấy rằng, những cô gái không lấy được con là do họ kém phúc phận .Năm con 32 tuổi, do con đánh bạc thua, và nợ rất nhiều tiền, mẹ đã rất tức giận đến mức sinh bệnh, nhưng sau cuối thì mẹ cũng trả hết nợ cho con. Mẹ đã cho con thấy, mặc dầu con có gây ra tội tình gì đi nữa, thì mẹ cũng đều giúp con gánh vác nghĩa vụ và trách nhiệm .Năm con 35 tuổi, khi con biết mẹ đã không còn đồng nào trong người, con đã đi cướp của giết người. Khi con nghe thấy họ tuyên án tử hình, mẹ đã khóc và trách ông trời không công minh, khó khăn vất vả cả đời vì con, vậy mà ở đầu cuối lại ra nông nỗi này .

Bức thư của CEO

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Thưa Mẹ !Con của mẹ ngày mai sẽ khai công thiết kế xây dựng một công xưởng mới. Để con có được thành công xuất sắc như ngày thời điểm ngày hôm nay, đều là do công dạy dỗ của mẹ. Bỗng nhiên mọi ký ức như đang trở lại hiển hiện trước mắt con …Khi con được 3 tuổi, con chạy rất nhanh, vấp phải hòn đá và té ngã. Mẹ đã để con tự đứng dậy và nói : “ Lần sau cần phải cẩn trọng hơn “. Mẹ đã dạy cho con biết phải tự chịu nghĩa vụ và trách nhiệm trước hành vi của mình .Khi con được 4 tuổi, do con muốn xem tivi nên không muốn ăn cơm tối. Mẹ đã nói, nếu không ăn thì phải chịu đói cho đến ngày hôm sau, con đã đồng ý chấp thuận, và nghĩ rằng mẹ chỉ nói vậy thôi. Nào ngờ, đến buổi tối con lục tìm đồ ăn … ngay cả một hạt cơm cũng không còn trong nồi. Mẹ đã dạy cho con biết, phải tự chịu nghĩa vụ và trách nhiệm với sự bướng bỉnh của mình .Khi con được 6 tuổi, mẹ đưa con đến TT shopping để mua quà giáng sinh, mẹ đã nói với con chỉ được mua một thứ đồ chơi. Nhưng khi con được mua “ người sắt biến hình ” con lại muốn mua máy bay. Khi mẹ không đồng ý chấp thuận, con đã nằm xuống đất và khóc, nào ngờ mẹ quay sống lưng bước tiến để mặc con ở đó. Khi đó con chỉ biết đứng dậy, vừa lau nước mắt vừa chạy theo mẹ. Mẹ đã dạy cho con biết phải tự chịu nghĩa vụ và trách nhiệm trước sự lựa chọn của bản thân .Khi con được 8 tuổi, con muốn tự mình giặt tất, mẹ đã dạy con làm thế nào để giặt cho sạch, con muốn rửa bát, mẹ đã dạy con phải cẩn trọng để bát không bị vỡ, con muốn tự mình xới cơm, mẹ đã dạy con xới cơm cẩn trọng để không bị bỏng. Mẹ đã dạy cho con biết phải có nghĩa vụ và trách nhiệm với đời sống của mình .Khi con được 13 tuổi, con đá bóng, do sơ ý đã làm vỡ của kính của nhà hàng xóm. Mẹ đã đưa con đến shop để mua kính, sơn và đinh, sau đó mẹ đã bảo con giúp mẹ cùng lắp lại cửa kính cho họ. Sau đó còn trừ tiền tiêu vặt của con vào tháng sau. Mẹ đã dạy cho con biết phải tự chịu nghĩa vụ và trách nhiệm trước những sai lầm đáng tiếc của bản thân .Khi con được 15 tuổi, con đòi chơi đàn piano, mẹ đã mua cho con kèn ác-mô-ni-ca. Mẹ nói với con rằng : “ Thổi được kèn ác-mô-ni-ca đi đã rồi hãy nói đến chuyện mua đàn piano “. Con đã thổi kèn ác-mô-ni-ca cho đến giờ đây, còn nguyện vọng muốn chơi đàn piano, con đã quên từ khi nào không biết. Mẹ đã dạy cho con biết phải kiên trì và có nghĩa vụ và trách nhiệm với chính kiến của mình .Năm con 19 tuổi, con sẵn sàng chuẩn bị thi vào ĐH, mẹ đã giúp cùng con nghiên cứu và phân tích những chuyên nghành mà con yêu dấu, và để cho con tự quyết định hành động chuyên nghành mà mình muốn theo đuổi. Mẹ đã dạy cho con biết phải tự chịu nghĩa vụ và trách nhiệm cho tương lai của bản thân .Năm con 20 tuổi, con muốn thay điện thoại thông minh mới, mẹ nói rằng điện thoại cảm ứng cũ chưa hỏng thì không được đổi. Nếu như con nhất định muốn đổi thì tự đi làm ngoài giờ học lấy tiền mà tự mua. Khi con kiếm đủ tiền để mua điện thoại cảm ứng mới nhờ đi dạy thêm, cái cảm xúc vui sướng khi thành công xuất sắc đó vượt xa hơn hẳn giá trị của một chiếc điện thoại thông minh mới .Năm con 24 tuổi, sau khi con tốt nghiệp ĐH con đã muốn tự thiết kế xây dựng sự nghiệp. Mẹ đã khuyên con không nên nóng vội, mà hãy mở màn làm những việc mà con yêu quý, khi có kinh nghiệm tay nghề rồi hãy tính .Hai năm sau, con quyết định hành động mở công ty, mẹ nói, nếu như con hoàn toàn có thể đồng ý một tác dụng tồi tệ nhất, thì hãy mạnh dạn và đặt tâm vào mà làm. Mẹ đã cho con vay 300 triệu đồng, và nhu yếu con 4 năm sau phải trả. Con đã vỗ ngực và nói, con không những trả tiền cho mẹ, mà còn Tặng Ngay mẹ một nhà ở nữa. Mẹ đã dạy con biết có nghĩa vụ và trách nhiệm với sự nghiệp của chính mình .Năm con 27 tuổi, con đã đưa một cô gái mưu trí và xinh đẹp về nhà, đó là lần tiên phong mẹ khen ngợi con trước mặt cô ấy. Mẹ còn nói, chuyện vợ chồng là tự con quyết định hành động, chỉ cần chúng con thành tâm thành ý thì mẹ đã rất niềm hạnh phúc rồi. Mẹ đã dạy cho con biết phải tự có nghĩa vụ và trách nhiệm với niềm hạnh phúc của bản thân .Năm con 32 tuổi, con đã đưa chìa khóa của một căn hộ chung cư cao cấp mà con mua để khuyến mãi ngay mẹ, khi tay mẹ cầm chìa khóa và lập tức quay sống lưng ra sau. Nhìn thấy đôi vai mẹ khẽ rung rung, con biết rằng mắt mẹ đang nhòa đi vì niềm hạnh phúc. Mẹ đã dạy cho còn biết phải có nghĩa vụ và trách nhiệm với lời hứa của mình .

Năm con 35 tuổi, công ty của con không ngừng mở rộng, và phải xây dựng nhà máy mới, những người thường trách cứ mẹ nhẫn tâm, nay đã không còn gì để nói. Con vẫn thường dạy cho con của con biết phải có trách nhiệm với bản thân mình, giống như mẹ đã từng dạy con khi xưa. Con hy vọng rằng chúng sẽ làm được những điều còn to lớn hơn nữa.

Con yêu của mẹ !

Đoan Đoan – Dear.vn

( adsbygoogle = window.adsbygoogle | | [ ] ). push ( { } ) ;

Exit mobile version