Site icon Nhạc lý căn bản – nhacly.com

Stt ảo tưởng vị trí trong lòng người khác chỉ khiến mình thêm hụt hẫng | STTHAY

Em còn biết có nhiều người ngoài kia vẫn tự an ủi mình là mọi thứ sẽ ổn theo thời gian nhưng không hề biết rằng thời gian không phải liều thuốc chữa lành mọi nỗi đau. Cứ thích tự huyễn hoặc bản thân để níu kéo, duy trì một mối quan hệ vốn đã hết tình cảm trong một thời gian rất dài, bản thân không thấy vui vẻ, hạnh phúc, nhưng không dám chia tay.

Hóa ra lời hứa chẳng qua cũng chỉ là lời nói, khác ở chỗ người được nghe luôn tự huyễn hoặc nó lên. Nhưng thật sự nếu còn nhớ, thì lời hứa hay lời nói đều không quan trọng, vấn đề là có muốn làm hay không mà thôi. Nếu muốn thì cho dù cản trở trăm lần cũng chẳng thất tín, nếu không muốn thì vạn lần chẳng nên tin.

 

Khi cô đơn rồi em mới hiểu có nhiều người khiến em lầm tưởng rằng họ là một phần quan trọng trong cuộc đời mình, thậm chí còn mơ hồ để họ trở thành cả thanh xuân. Cho đến khi họ cất bước rời đi, em mới nhận ra, trong họ, em chẳng là gì, chẳng là gì cả, một chút cũng không.

Stt ảo tưởng vị trí trong lòng người khác chỉ khiến mình thêm hụt hẫng

Đừng ảo tưởng vị trí của mình trong lòng người khác. Vì càng ảo tưởng càng đau lòng. Dối gạt ai cũng không đáng sợ bằng tự lừa dối chính mình

Trong suốt thời niên thiếu của con người, chúng ta ai cũng luôn nghĩ rằng mình thật sự quan trọng trong lòng 1 ai đó. Có thật hay không. Hay chỉ là chính chúng ta tự ảo tưởng và tự mình thất vọng.

Trưởng thành, tự khắc mơ mộng cũng ít dần, ảo tưởng cũng bớt đi, vì những người lớn cô đơn đã ngộ được chân lý: Đời thực là nơi những ảo tưởng hoàn oàn trở nên bất lực. 

Duy chỉ có 1 thứ ảo tưởng dai dẳng nhất mà chúng ta chưa bao giờ có thể buông bỏ và tỉnh ngộ. Là thứ ảo tưởng về vị trí của mình trong lòng người mình thương!

Một sự thất vọng, không thể trách. Vì người ta không nói. Là mình tự suy diễn ra. Một sự thất vọng đau đến buồn cười. Cười mà vẫn rơi nước mắt. Cười không phải vì vui. Cười vì không có lý do để khóc. Rơi nước mắt không phải vì giận ai. Rơi nước mắt vì giận chính bản thân mình…Không biết tự lượng sức

Chúng ta là như vậy, coi thường cảm xúc của chính mình và ảo tưởng vị trí của mình trong lòng người khác. Nỗi đau kẻ khác gây ra, sẽ có người xoa dịu, nỗi đau do chính mình tự vẽ, càng để lâu càng âm ỉ vô bờ.

Yêu ai cũng được, thương ai cũng xong, đừng ảo tưởng, đừng kỳ vọng sẽ chẳng có niềm đau. Mỗi giờ, đừng ngồi ôm điện thoại rồi nghĩ rằng họ cũng đang nhớ ta như chính ta nhớ họ. Càng đừng tự lý do rằng lúc này họ đang bận. Không có ai bận đến quên nổi một con người.

Con người rất dễ ảo tưởng sẽ có một người yêu mình thật nhiều, nhiều như những gì họ cho đi. Người đó sẽ vì mình mà cố gắng, vì mình mà chờ đợi, vì mình mà nhẫn nại. Để rồi sau một quãng thời gian dài, họ mới chợt ngỡ ngàng nhận thấy hóa ra là nợ chứ không phải duyên, là duyên chứ không phải phận. 

Bạn cứ nghĩ bạn vô tư, nhưng họ lại cho rằng bạn là một phần to lớn trong cuộc đời của họ. Thế là cứ bỏ lỡ nhau mãi, người vĩnh viễn không biết, người lại ảo tưởng vị trí của mình.

Ảo tưởng vị trí của mình trong lòng người khác khi bị vỡ mộng còn đau đớn hơn bị phản bội khi phải chia tay gấp nhiều lần. Cần gì phải khổ như thế, trái đất này đâu thiếu người để bạn yêu!

Chỉ cần bớt quan tâm đến việc người khác làm gì, nghĩ gì. Và bớt ảo tưởng vị trí của mình trong trái tim họ, thì cuộc sống của mình sẽ nhẹ nhàng hơn thôi.

Anh, giỏi nhất là việc khiến người khác ảo tưởng.  Đối với anh, đó đơn giản chỉ là tìm kiếm một người để nói vài ba câu chuyện xã giao. Nhưng em lại trân trọng từng giây từng phút để kéo dài nó. Cứ mỗi lần như thế, anh lại khiến căn bệnh ảo tưởng của em trở nặng hơn.

Khi em nhận ra người mình thích cũng thích mình, đó là lúc căn bệnh ảo tưởng đã không còn thuốc chữa nữa rồi. Không thích là không thích, tại sao cứ phải reo rắc trong lòng đối phương vài tia hy vọng mỏng manh, rồi lại tự tay cắt nó không thương tiếc. Điều đấy tàn nhẫn lắm.

Có lẽ con gái giỏi nhất là ảo tưởng vị trí của mình trong lòng người khác, thế nên em luôn tự huyễn hoặc bản thân rằng, một khoảnh khắc nào đó, không, chỉ một tích tắc thôi, anh đã từng rung động trước tình cảm chân thành của em. Người ta bảo những đứa con gái yêu đơn phương đều bị ảo tưởng.

Nếu không có tình cảm chân thành với ai đó…

Thì làm ơn đừng tàn ác gieo cho họ những ảo tưởng, coi họ như một thứ để dành lúc trống vắng !

Đừng mang cho ai đó hơi ấm

…. Rồi sau đó bỏ đi
Đừng mang cho ai đó niềm tin
…. Rồi sau đó lừa dối
Đừng mang cho ai đó hy vọng
…. Rồi sau đó đập tan
Đừng nói yêu ai đó
…. Rồi sau đó nói chỉ là ngộ nhận
Đừng hứa mãi bên ai suốt đời
…. Rồi sau đó tay trong tay vs người khác

Con người ta giỏi nhất là ảo tưởng vị trí của mình trong lòng người khác…cho nên vẫn luôn không tin vào những sự thật đang ở ngay trước mắt. 

Đào sâu vị trí của mình trong lòng một ai đó những điều bạn nhận được đôi khi là thất vọng nhiều hơn niềm vui. 

Cái mình còn giữ, còn khư khư ôm lỳ vào lòng đa đoan, vốn dĩ chỉ là kỷ niệm, là cái bóng quá vãng do chính thương nhớ lẩn khuất soi lên góc tối lòng mình mà phản chiếu gây nên. Nếu mình không tự dứt, thì đâu ai có thể cắn đứt thứ tổn thương do chính ảo tưởng tự tạo của mình?

Lời kết:  Rốt cục, tình thương cũng chỉ là một tưởng tượng phi lý cuả những kẻ độc thân cần yêu? Vì sau cùng, như một câu hát, “Love is one big illusion, I should try to forget”. Tình thương là một ảo tưởng lớn vô cùng mà đáng lẽ mình nên quên đi từ lâu…

Exit mobile version