Năm 2006 vợ chồng em vợ tôi ly dị và Thu (tên em vợ tôi) về ở với ông bà ngoại. Không hiểu vì sao sau một thời gian Thu ly dị tự nhiên trong lòng tôi nảy sinh tình cảm mà tôi không biết tả thế nào nữa. Lúc nào tôi cũng nhớ tới Thu và càng ngày tôi càng cảm thấy mình sống không thể thiếu em. (Danh)

Năm 2006 vợ chồng em vợ tôi ly dị và Thu (tên em vợ tôi) về ở với ông bà ngoại. Không hiểu vì sao sau một thời gian Thu ly dị tự nhiên trong lòng tôi nảy sinh tình cảm mà tôi không biết tả thế nào nữa. Lúc nào tôi cũng nhớ tới Thu và càng ngày tôi càng cảm thấy mình sống không thể thiếu em. (Danh)

Bạn đang đọc: Tôi trót yêu em vợ

Tôi nói việc này chắc sẽ có rất nhiều người khinh bỉ và coi thường tôi vì tôi đã có vợ con rồi mà vẫn đem lòng yêu người con gái khác mà người đó lại chính là em vợ của mình .
Quả thật tôi không hề làm chủ được bản thân cũng như trái tim của mình. Tôi là kỹ sư CNTT, sống và thao tác tại Quảng Ninh. Công việc của tôi cũng không khó khăn vất vả lắm. Tôi đã có vợ và một bé trai kháu khỉnh, mái ấm gia đình tôi sống yên bình, niềm hạnh phúc .
Thu làm văn thư ở một doanh nghiệp nhà nước, hằng ngày đi làm nuôi con gái ăn học. Lúc nào tôi cũng nghĩ tới Thu và tôi muốn trợ giúp và bù đắp cho em những mất mát mà em đang phải chịu .

Tôi suy nghĩ rất nhiều vì dù sao Thu cũng là em vợ của tôi, tôi không thể có một thứ tình cảm nào khác ngoài tình anh em. Nhưng tôi đã không làm được việc đó. Càng cố quên đi thì tôi càng nhớ và thương em nhiều hơn. Một lần tôi mời em đi uống nước và tôi quyết định nói hết ra những tâm sự của mình.

Xem thêm: Tam giác.

Tất nhiên khi nói ra tôi nhận được sự phản đối kịch liệt từ phía Thu, nhưng sau đó em cũng an ủi tôi và khuyên tôi nên sống vì niềm hạnh phúc mái ấm gia đình mình. Nhưng hằng đêm tôi cứ dằn vặt mãi, tôi sống với vợ mà tâm trạng tôi cứ như mất một cái gì mà tôi đang đi tìm .
Vợ tôi là một người phụ nữ xinh đẹp đảm đang và rất yêu thương chồng con. Cho đến giờ phút này tôi vẫn trong tâm trạng như vậy. Lúc nào tôi cũng nhớ tới em và càng ngày tôi càng cảm thấy mình sống không hề thiếu em được .

Cái tôi sợ nhất là hạnh phúc gia đình bị tan vỡ chỉ vì cái suy nghĩ không đúng đắn của tôi. Nhưng tôi không biết làm thế nào để xua đi nỗi nhớ cũng như tình cảm mà tôi dành cho Thu. Tại sao tôi lại như vậy? Tại sao tôi lại có suy nghĩ đáng nguyền rủa như vậy?

Tôi rất mong những bạn đọc được tâm sự của tôi và hãy cho tôi lời khuyên. Hạnh phúc là vô giá sao tôi không biết giữ gìn ? Có phải tôi đang mắc một thứ bệnh gì không ? Tôi rất mong sự san sẻ của những bạn. Hãy giúp tôi .
Vnexpress

Source: http://139.180.218.5
Category: tản mạn

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *