Site icon Nhạc lý căn bản – nhacly.com

Nguồn gốc tên họ Việt Nam

Không có sử liệu nào nói về nguồn gốc tên họ tại Nước Ta. Do vậy, ta phải điều tra và nghiên cứu những yếu tố 🙁 1 ) người Việt có tên họ từ khi nào( 2 ) sự gia nhập tên họ người Tàu vào xã hội Nước Ta

(3) tên họ do người Việt tự đặt

( 4 ) người Việt bị bắt buộc hay bắt chước nhận tên họ

1. Người Việt Có Tên Họ Tự Bao Giờ : Trong phần nghiên cứu về đế hiệu Hùng Vương ở chương một, chúng tôi đã đưa ra quan điểm cho rằng đế hiệu Hùng Vương là do người sau đặt cho các vị lãnh đạo ban đầu của nước ta, nên không thể nói Việt Nam đã có tên họ từ thời Hùng Vương, tức cách đây hơn 5000 năm. Giai đoạn này, dân ta chưa có ý niệm về dòng họ theo lối phụ hệ như kiểu Trung Quốc. Đến thời Thục Phán và Triệu Đà (257-111 TCN), ta không thể nói Việt Nam đã có tên họ. Hai ông này là người Trung Quốc vì chống Tần, Hán mà sang nước ta. Đến thời Hai Bà Trưng, xã hội Việt Nam vẫn còn trong thời kỳ mẫu hệ. Theo các nhà tính danh học, tên họ xuất hiện đồng thời với sự ra đời của chế độ phụ hệ. Chỉ khi xã hội Việt Nam đã tiến hóa, cộng với ảnh hưởng của văn hóa Trung Quốc, và có những cuộc hôn nhân dị chủng Hán Việt, thì lúc đó Việt Nam mới chính thức có tên họ và các tên họ này giống với tên họ Trung Quốc. Kết luận này có thể chấp nhận được vì nhiều đồng bào Thượng ở Việt Nam, ít bị ảnh hưởng văn hóa Trung Quốc, đến giữa thế kỷ 20 vẫn chưa có tên họ. Như vậy, sớm nhất Việt Nam có tên họ vào khoảng đầu Công Nguyên.

Tuy thế, nếu chúng tôi không lầm, Việt Nam là nước thứ hai trên thế giới, sau Trung Quốc, sớm có hệ thống tên họ theo lối phụ hệ. Mãi đến thế kỷ thứ 10, hệ thống tên họ của Âu Châu mới bắt đầu hình thành, và đến thế kỷ 16 mới hoàn tất. Nhật Bản, theo ông Elsdon C. Smith, mãi đến đời Minh Trị Thiên Hoàng, toàn dân Nhật mới có tên họ. Các dân tộc ở Phi Châu, theo bách khoa từ điển Britannica, mới bắt chước tây phương lấy tên họ từ đầu thế kỷ 20. Năm 1935, chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ ra lệnh buộc người dân phải lấy tên họ. Đầu Công Nguyên, người Do Thái chưa có tên họ, chỉ có tên gọi, người ta gọi Chúa Giêsu, bà Maria, thánh Phaolô. Mãi đến đầu thế kỷ thứ 19, dân Do Thái mới có tên họ. Nhiều tên họ mà dân tộc này chọn là các từ ngữ liên quan đến các chức tư tế của Do Thái Giáo như Cantor, Canterini, Kantorowicz, nghĩa là các thày cả hạ phẩm (lower priest), các tên Kohn, Cohen, Cahen, Kaan, Kahane nghĩa là thày cả thượng phẩm (highest priest).

2. Việc Du Nhập Tên Họ Người Tàu Vào Nước Ta :Tên họ tại Việt Nam xuất phát từ hai nguồn chính: một là các tên họ Trung Quốc, hai là tên họ do người Việt Nam tự đặt. Về các tên họ Trung Quốc mà ta có hiện nay được du nhập vào Việt Nam qua các giai đoạn lịch sử sau:

thiet-ke-gia-pha-dong-ho

a. Thời bị đô hộ : Trong hơn 1000 năm Việt Nam bị Trung Quốc đô hộ, sử cũ cho chúng ta nhiều bằng chứng những người Tàu như quan lại, binh lính, quý tộc, thương gia, nho sĩ, tội nhân bị đi đầy, dân nghèo, đã sang nước ta. Họ và gia thuộc đã ở lại, thông hôn với người Việt và biến thành người bản xứ. Chính những lớp người này đã đem đến đa số họ mà người Việt Nam có hiện nay. Xin trích ba ví dụ điển hình để chứng minh:

Lý Bôn, còn gọi là Lý Bí, là dòng dõi người Tàu. Ông tổ bảy đời di cư sang Giao Châu lánh nạn từ cuối thời Tần, Hán. Hồ Quý Ly, nguyên dòng dõi người Chiết Giang, có ông tổ là Hồ Hưng Dật, di cư sang nước ta đời Ngũ Quý (907-959) ở làng Bào Đột, huyện Quỳnh Lưu, Thanh Hóa. Về sự lai giống bố Tàu mẹ Việt, theo ông Vũ Hiệp, thủy tổ dòng họ Vũ tại Việt Nam là ông tổ Vũ Hồn giữ chức Kinh Lược Sứ vào năm 841. Ông có mẹ người Việt tên là Nguyễn Thị Đức và cha là ông Vũ Huy người Phúc Kiến, Trung Quốc.

b. Người Minh Hương: Người Minh Hương sang nước ta vào thế kỷ 17 và 18. Nhóm người này tập trung nhiều ở miền Trung và Nam Việt Nam nên đã đem một số tên họ Tàu vào Việt Nam. Những nhân vật lịch sử như Trịnh Hoài Đức, Mạc Thiên Tích, nhà thơ Quách Tấn đều là người Minh Hương. Năm 1965, ở Chợ Lớn có 80 tỷ phú gốc Hoa được gọi là các “vua”. Các ông “vua” này có tên họ mà ta thường thấy trong xã hội Việt Nam như: Lâm Huệ Hồ hoạt động trong ngành tín dụng, Lý Long Thân: dệt, Mã Hí: mễ cốc, Trần Thành: bột ngọt, Đào Mậu: ngân hàng, Trương Vĩnh Niên: phim ảnh, Trần Thoại Hà: trà, Lai Kim Dung: gạo, Vương Đạo Nghĩa: kem đánh răng, Lý Sen: sắt thép, Lưu Kiệt: nông cơ, v.v…

3. Tên Họ Do Người Việt Nam Tự Đặt: Đối với các tên họ do người Việt Nam tự đặt, sử liệu cho thấy một số họ được vua chúa Việt Nam đặt cho các sắc dân thiểu số trong thời gian gần đây. Giáo sư Hà Mai Phương trích sử liệu trong Đại Nam Thực Lục cho biết, thời Hậu Lê, các viên quan người thiểu số ở 9 châu thuộc vùng Thanh Hóa, Nghệ An được vua ban tên họ. Tuy nhiên, sử không cho biết các tên họ này là gì.

Theo Đại Nam Thực Lục, năm 1826, vua Minh Mạng cho các quan đang cai trị Cao Miên được phép đặt lại địa danh và đổi tên người Cao Miên sang chữ Hán để dễ đọc.

Năm 1827, theo Đại Nam Nhất Thống Chí tỉnh Quảng Bình và Quảng Trị, vua Minh Mạng ban cho các sắc tộc thiểu số vùng này các tên họ: Cốc, Đồng, Hướng, Kheo hay Khâu, Lãnh, Lâm, Sơn, Thạch, Thiết.

Đến năm 1832, theo Đại Nam Thực Lục, vua Minh Mạng lại ban cho các thổ tù vùng Trấn Ninh, Nghệ An những tên họ: Cáo, Cát, Cầm, Cần, Cổ, Chuyên, Dụ, Đa, Định, Đôn, Hào, Hảo, Hâm, Kiện, Kiệu, Khả, Khâm, Lang, Lương, Mỹ, Nham, Sầm, Sơn, Tạo, Thành, Thiệt, Trác, Tri, Trình, Triển, Uất.

Thổ tù thuộc Trấn Man, Thanh Hóa được các họ: Bảo, Cam, Cảm, Cát, Đạo, Huy.

Năm 1834, các người thiểu số Mường và Lào ở Thanh Hóa được vua Minh Mạng ban các tên họ: Hảo, Lâm, Lĩnh, Phàn, Sơn, Thạch, Vạn.

Sang năm 1835, vua Minh Mệnh cho phép các quan được dùng tên xã thôn để đặt tên họ cho dân chúng huyện Kiên Giang và Hà Châu tỉnh Hà Tiên để tiện việc thu thuế và kiểm soát an ninh.

Năm 1837, theo Quốc Triều Chánh Biên Toát Yếu, vua Minh Mệnh ban cho dân thiểu số ở Tây Ninh các họ: Dương, Đào, Hạnh, Lý, Mã, Ngưu, Tượng.

Năm 1838, theo Đại Nam Nhất Thống Chí tỉnh Biên Hòa, vua Minh Mệnh ban cho thổ dân huyện Long Khánh, các họ: Dương, Đào, Lâm, Lý, Mai, Tùng.

Năm 1839, thổ dân huyện Phước Bình, phủ Phước Long được ban các họ: Hồng, Lâm, Mã, Ngưu, Nhạn, Sơn.

Năm 1841, vua Thiệu Trị ban họ Cửu cho quốc trưởng Ma Thái nước Hoả Xá ở Phú Yên.

Đối với người Chàm, vào năm 1837, vua Minh Mệnh xuống chiếu bắt người Chàm phải ăn mặc theo người Việt và thay đổi tên họ thành họ Lưu, Hàn, Đàng, Nguyễn, Trương, Châu, Phú, Dương.

Ngoài ra, còn thấy họ cũ sinh ra họ mới như họ của ông tổ nhà Nguyễn là Nguyễn Bặc (924-979) ở Thanh Hóa sinh ra họ mới là Nguyễn Hựu, Nguyễn Phúc, Tôn Thất,

Tôn Nữ, Công Tằng Tôn Nữ v..v…

Còn một số họ nữa do các tù trưởng bộ lạc thiểu số đặt cho dân chúng bộ tộc và các họ này thường là từ Nôm, hoặc là tiếng sắc tộc, chỉ phổ biến ở một vùng nhất định. Ví dụ họ Ðèo, Lò, Teo, Vù là các họ của các sắc dân thiểu số ở Lào Cai, Cao Bằng, Lạng Sơn. Hay các họ H’mok, Dham Niê của đồng bào Thượng miền cao nguyên Trung Phần.

Tóm lại, tên họ người Việt Nam xuất hiện vào khoảng đầu Công Nguyên và bắt nguồn từ tên họ của người Trung Quốc và các tên họ do người Việt Nam tự đặt. Tuy nhiên, một câu hỏi cần đặt ra là người Việt Nam có tên họ giống Tàu là vì bị bắt buộc hay bắt chước?

In ấn gia phả
4. Người Việt Bắt Chước Hay Bị Bắt Buộc Nhận Tên Họ : Về vấn đề này, các học giả chia làm hai phái. Ông Nguyễn Bạt Tụy cho rằng người Việt bắt chước người Tàu. Ông Nguyễn Đổng Chi, thuộc Ủy Ban Nghiên Cứu Khoa Học Xã Hội đồng quan điểm với lập trường trên. Ông viết:

Câu văn người sinh ra mới biết dòng giống và họ trong Hậu Hán Thư, cho thấy cho đến tận đầu Công Nguyên, người Việt Nam mới biết nắm lấy cái then chốt để phát triển quan hệ thân tộc phụ hệ, tức cái tên để chỉ dòng họ. Trước đó, có lẽ cha ông chúng ta cũng như đồng bào thượng gần đây chỉ có cái tên để chỉ cá nhân, chứ chưa có tên để chỉ tính hay thị như người Tàu.

Trái lại, ông Bình Nguyên Lộc lại cho rằng người Việt có lẽ bị bắt ép. Ông viết: Họ của ta nay hoàn toàn là họ của Trung Quốc, nhưng không biết đã tự ý theo phong tục của họ về phương diện lấy họ, hay bị ép buộc? Có lẽ bị bắt ép, nhưng chắc không phải vì nỗ lực đồng hóa, mà vì muốn tiện lợi việc kiểm tra dân số mà Mã Viện đã thực hiện sau khi diệt hai Bà Trưng.

Cùng một quan điểm như trên, Giáo sư Vũ Hiệp viết: Trong chính sách đồng hóa dân ta, các viên quan cai trị thâm độc như Tích Quang, Nhâm Diên, Sĩ Nhiếp đã cố tình khai hóa dân bản xứ Giao Chỉ rất có hệ thống. Họ bắt dân ta lúc đó phải theo lối sống, phong tục của Trung Quốc, cũng như bắt học chữ Nho…Tất nhiên, họ cũng bắt buộc dân ta phải có những tộc danh (tên dòng họ) theo kiểu Hán Tộc.

Còn Giáo sư Nguyễn Ngọc Huy viết: Về mặt phong tục, người Việt đã từ chế độ mẫu hệ bước sang chế độ phụ hệ. Cùng với việc làm lễ cưới hỏi theo lối Trung Quốc, Người Việt đã có họ và theo họ của cha. Hầu hết các họ mà người Việt Nam còn dùng đến ngày nay, đều là những họ của người Trung Quốc, nhưng đọc trại theo tiếng Hán Việt.

Kết luận của các tác giả trên đây không thấy nói đã dựa vào một sử liệu nào, nên vấn đề bắt chước hay bị bắt buộc cần được nghiên cứu thêm. Ngoài ra, các tác giả đều đồng ý là họ Việt giống họ Tàu, chỉ khác là phát âm theo giọng Hán Việt. Nhận định này thiết tưởng quá tổng quát, cần bổ túc, vì có một số họ là từ Nôm, một thứ tiếng thuần túy của người Việt mà người Tàu không có. Hơn nữa, một số họ mới được đặt ra dưới thời Minh Mạng cũng là từ Hán Việt, nhưng không vì thế mà kết luận đó là họ TàuVề yếu tố này, những học giả chia làm hai phái. Ông Nguyễn Bạt Tụy cho rằng người Việt bắt chước người Tàu. Ông Nguyễn Đổng Chi, thuộc Ủy Ban Nghiên Cứu Khoa Học Xã Hội đồng quan điểm với lập trường trên. Ông viết : Câu văn người sinh ra mới biết dòng giống và họ trong Hậu Hán Thư, cho thấy cho đến tận đầu Công Nguyên, người Nước Ta mới biết nắm lấy cái then chốt để tăng trưởng quan hệ thân tộc phụ hệ, tức cái tên để chỉ dòng họ. Trước đó, có lẽ rằng cha ông tất cả chúng ta cũng như đồng bào thượng gần đây chỉ có cái tên để chỉ cá thể, chứ chưa có tên để chỉ tính hay thị như người Tàu. Trái lại, ông Bình Nguyên Lộc lại cho rằng người Việt có lẽ rằng bị bắt ép. Ông viết : Họ của ta nay trọn vẹn là họ của Trung Quốc, nhưng không biết đã tự ý theo phong tục của họ về phương diện lấy họ, hay bị ép buộc ? Có lẽ bị bắt ép, nhưng chắc không phải vì nỗ lực đồng điệu, mà vì muốn tiện nghi việc kiểm tra dân số mà Mã Viện đã triển khai sau khi diệt hai Bà Trưng. Cùng một quan điểm như trên, Giáo sư Vũ Hiệp viết : Trong chủ trương đồng điệu dân ta, những viên quan quản lý thâm độc như Tích Quang, Nhâm Diên, Sĩ Nhiếp đã cố ý khai hóa dân bản xứ Giao Chỉ rất có mạng lưới hệ thống. Họ bắt dân ta lúc đó phải theo lối sống, phong tục của Trung Quốc, cũng như bắt học chữ Nho … Tất nhiên, họ cũng bắt buộc dân ta phải có những tộc danh ( tên dòng họ ) theo kiểu Hán Tộc. Còn Giáo sư Nguyễn Ngọc Huy viết : Về mặt phong tục, người Việt đã từ chính sách mẫu hệ bước sang chính sách phụ hệ. Cùng với việc làm lễ cưới hỏi theo lối Trung Quốc, Người Việt đã có họ và theo họ của cha. Hầu hết những họ mà người Nước Ta còn dùng đến ngày này, đều là những họ của người Trung Quốc, nhưng đọc trại theo tiếng Hán Việt. Kết luận của những tác giả trên đây không thấy nói đã dựa vào một sử liệu nào, nên yếu tố bắt chước hay bị bắt buộc cần được nghiên cứu và điều tra thêm. Ngoài ra, những tác giả đều đồng ý chấp thuận là họ Việt giống họ Tàu, chỉ khác là phát âm theo giọng Hán Việt. Nhận định này thiết tưởng quá tổng quát, cần bổ túc, vì có một số ít họ là từ Nôm, một thứ tiếng thuần túy của người Việt mà người Tàu không có. Hơn nữa, 1 số ít họ mới được đặt ra dưới thời Minh Mạng cũng là từ Hán Việt, nhưng không cho nên vì thế mà Kết luận đó là họ Tàu( 5 ) sơ lược nguồn gốc những tên họ thông dụng nhất Nước Ta. Trong phần nghiên cứu và điều tra về đế hiệu Hùng Vương ở chương một, chúng tôi đã đưa ra quan điểm cho rằng đế hiệu Hùng Vương là do người sau đặt cho những vị chỉ huy bắt đầu của nước ta, nên không hề nói Nước Ta đã có tên họ từ thời Hùng Vương, tức cách đây hơn 5000 năm. Giai đoạn này, dân ta chưa có ý niệm về dòng họ theo lối phụ hệ như kiểu Trung Quốc. Đến thời Thục Phán và Triệu Đà ( 257 – 111 TCN ), ta không hề nói Nước Ta đã có tên họ. Hai ông này là người Trung Quốc vì chống Tần, Hán mà sang nước ta. Đến thời Hai Bà Trưng, xã hội Nước Ta vẫn còn trong thời kỳ mẫu hệ. Theo những nhà tính danh học, tên họ Open đồng thời với sự ra đời của chính sách phụ hệ. Chỉ khi xã hội Nước Ta đã tiến hóa, cộng với tác động ảnh hưởng của văn hóa truyền thống Trung Quốc, và có những cuộc hôn nhân gia đình dị chủng Hán Việt, thì lúc đó Nước Ta mới chính thức có tên họ và những tên họ này giống với tên họ Trung Quốc. Kết luận này hoàn toàn có thể đồng ý được vì nhiều đồng bào Thượng ở Nước Ta, ít bị ảnh hưởng tác động văn hóa truyền thống Trung Quốc, đến giữa thế kỷ 20 vẫn chưa có tên họ. Như vậy, sớm nhất Nước Ta có tên họ vào khoảng chừng đầu Công Nguyên. Tuy thế, nếu chúng tôi không lầm, Nước Ta là nước thứ hai trên quốc tế, sau Trung Quốc, sớm có mạng lưới hệ thống tên họ theo lối phụ hệ. Mãi đến thế kỷ thứ 10, mạng lưới hệ thống tên họ của Âu Châu mới khởi đầu hình thành, và đến thế kỷ 16 mới hoàn tất. Nhật Bản, theo ông Elsdon C. Smith, mãi đến đời Minh Trị Thiên Hoàng, toàn dân Nhật mới có tên họ. Các dân tộc bản địa ở Phi Châu, theo bách khoa từ điển Britannica, mới bắt chước tây phương lấy tên họ từ đầu thế kỷ 20. Năm 1935, cơ quan chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ ra lệnh buộc người dân phải lấy tên họ. Đầu Công Nguyên, người Do Thái chưa có tên họ, chỉ có tên gọi, người ta gọi Chúa Giêsu, bà Maria, thánh Phaolô. Mãi đến đầu thế kỷ thứ 19, dân Do Thái mới có tên họ. Nhiều tên họ mà dân tộc bản địa này chọn là những từ ngữ tương quan đến những chức tư tế của Do Thái Giáo như Cantor, Canterini, Kantorowicz, nghĩa là những thày cả hạ phẩm ( lower priest ), những tên Kohn, Cohen, Cahen, Kaan, Kahane nghĩa là thày cả thượng phẩm ( highest priest ). Tên họ tại Nước Ta xuất phát từ hai nguồn chính : một là những tên họ Trung Quốc, hai là tên họ do người Nước Ta tự đặt. Về những tên họ Trung Quốc mà ta có lúc bấy giờ được gia nhập vào Nước Ta qua những tiến trình lịch sử vẻ vang sau : Trong hơn 1000 năm Nước Ta bị Trung Quốc đô hộ, sử cũ cho tất cả chúng ta nhiều dẫn chứng những người Tàu như quan lại, binh lính, quý tộc, thương gia, nho sĩ, tội nhân bị đi đầy, dân nghèo, đã sang nước ta. Họ và gia thuộc đã ở lại, thông hôn với người Việt và biến thành người bản xứ. Chính những lớp người này đã đem đến đa phần họ mà người Nước Ta có lúc bấy giờ. Xin trích ba ví dụ nổi bật để chứng tỏ : Lý Bôn, còn gọi là Lý Bí, là dòng dõi người Tàu. Ông tổ bảy đời di cư sang Giao Châu lánh nạn từ cuối thời Tần, Hán. Hồ Quý Ly, nguyên dòng dõi người Chiết Giang, có ông tổ là Hồ Hưng Dật, di cư sang nước ta đời Ngũ Quý ( 907 – 959 ) ở làng Bào Đột, huyện Quỳnh Lưu, Thanh Hóa. Về sự lai giống bố Tàu mẹ Việt, theo ông Vũ Hiệp, thủy tổ dòng họ Vũ tại Nước Ta là ông tổ Vũ Hồn giữ chức Kinh Lược Sứ vào năm 841. Ông có mẹ người Việt tên là Nguyễn Thị Đức và cha là ông Vũ Huy người Phúc Kiến, Trung Quốc. : Người Minh Hương sang nước ta vào thế kỷ 17 và 18. Nhóm người này tập trung chuyên sâu nhiều ở miền Trung và Nam Nước Ta nên đã đem 1 số ít tên họ Tàu vào Nước Ta. Những nhân vật lịch sử vẻ vang như Trịnh Hoài Đức, Mạc Thiên Tích, nhà thơ Quách Tấn đều là người Minh Hương. Năm 1965, ở Chợ Lớn có 80 triệu phú gốc Hoa được gọi là những “ vua ”. Các ông “ vua ” này có tên họ mà ta thường thấy trong xã hội Nước Ta như : Lâm Huệ Hồ hoạt động giải trí trong ngành tín dụng thanh toán, Lý Long Thân : dệt, Mã Hí : mễ cốc, Trần Thành : bột ngọt, Đào Mậu : ngân hàng nhà nước, Trương Vĩnh Niên : phim ảnh, Trần Thoại Hà : trà, Lai Kim Dung : gạo, Vương Đạo Nghĩa : kem đánh răng, Lý Sen : sắt thép, Lưu Kiệt : nông cơ, v.v … : Đối với những tên họ do người Nước Ta tự đặt, sử liệu cho thấy một số ít họ được vua chúa Nước Ta đặt cho những sắc dân thiểu số trong thời hạn gần đây. Giáo sư Hà Mai Phương trích sử liệu trong Đại Nam Thực Lục cho biết, thời Hậu Lê, những viên quan người thiểu số ở 9 châu thuộc vùng Thanh Hóa, Nghệ An được vua ban tên họ. Tuy nhiên, sử không cho biết những tên họ này là gì. Theo Đại Nam Thực Lục, năm 1826, vua Minh Mạng cho những quan đang quản lý Cao Miên được phép đặt lại địa điểm và đổi tên người Cao Miên sang chữ Hán để dễ đọc. Năm 1827, theo Đại Nam Nhất Thống Chí tỉnh Quảng Bình và Quảng Trị, vua Minh Mạng ban cho những sắc tộc thiểu số vùng này những tên họ : Cốc, Đồng, Hướng, Kheo hay Khâu, Lãnh, Lâm, Sơn, Thạch, Thiết. Đến năm 1832, theo Đại Nam Thực Lục, vua Minh Mạng lại ban cho những thổ tù vùng Trấn Ninh, Nghệ An những tên họ : Cáo, Cát, Cầm, Cần, Cổ, Chuyên, Dụ, Đa, Định, Đôn, Hào, Hảo, Hâm, Kiện, Kiệu, Khả, Khâm, Lang, Lương, Mỹ, Nham, Sầm, Sơn, Tạo, Thành, Thiệt, Trác, Tri, Trình, Triển, Uất. Thổ tù thuộc Trấn Man, Thanh Hóa được những họ : Bảo, Cam, Cảm, Cát, Đạo, Huy. Năm 1834, những người thiểu số Mường và Lào ở Thanh Hóa được vua Minh Mạng ban những tên họ : Hảo, Lâm, Lĩnh, Phàn, Sơn, Thạch, Vạn. Sang năm 1835, vua Minh Mệnh được cho phép những quan được dùng tên xã thôn để đặt tên họ cho dân chúng huyện Kiên Giang và Hà Châu tỉnh Hà Tiên để tiện việc thu thuế và trấn áp bảo mật an ninh. Năm 1837, theo Quốc Triều Chánh Biên Toát Yếu, vua Minh Mệnh ban cho dân thiểu số ở Tây Ninh những họ : Dương, Đào, Hạnh, Lý, Mã, Ngưu, Tượng. Năm 1838, theo Đại Nam Nhất Thống Chí tỉnh Biên Hòa, vua Minh Mệnh ban cho thổ dân huyện Long Khánh, những họ : Dương, Đào, Lâm, Lý, Mai, Tùng. Năm 1839, thổ dân huyện Phước Bình, phủ Phước Long được ban những họ : Hồng, Lâm, Mã, Ngưu, Nhạn, Sơn. Năm 1841, vua Thiệu Trị ban họ Cửu cho quốc trưởng Ma Thái nước Hoả Xá ở Phú Yên. Đối với người Chàm, vào năm 1837, vua Minh Mệnh xuống chiếu bắt người Chàm phải ăn mặc theo người Việt và đổi khác tên họ thành họ Lưu, Hàn, Đàng, Nguyễn, Trương, Châu, Phú, Dương. Ngoài ra, còn thấy họ cũ sinh ra họ mới như họ của ông tổ nhà Nguyễn là Nguyễn Bặc ( 924 – 979 ) ở Thanh Hóa sinh ra họ mới là Nguyễn Hựu, Nguyễn Phúc, Tôn Thất, Tôn Nữ, Công Tằng Tôn Nữ v .. v … Còn 1 số ít họ nữa do những tù trưởng bộ lạc thiểu số đặt cho dân chúng bộ tộc và những họ này thường là từ Nôm, hoặc là tiếng sắc tộc, chỉ thông dụng ở một vùng nhất định. Ví dụ họ Ðèo, Lò, Teo, Vù là những họ của những sắc dân thiểu số ở Tỉnh Lào Cai, Cao Bằng, Thành Phố Lạng Sơn. Hay những họ H’mok, Dham Niê của đồng bào Thượng miền cao nguyên Trung Phần. Tóm lại, tên họ người Nước Ta Open vào khoảng chừng đầu Công Nguyên và bắt nguồn từ tên họ của người Trung Quốc và những tên họ do người Nước Ta tự đặt. Tuy nhiên, một câu hỏi cần đặt ra là người Nước Ta có tên họ giống Tàu là vì bị bắt buộc hay bắt chước ?

Exit mobile version