Nội dung chính
Cafe tình xa – tác giả Thoại Huỳnh
Từng giọt cafe, từng giọt rơi
Nỗi niềm tâm sự cứ đầy vơi …
Dòng người hối hả, người xuôi vội
Bạn đang đọc: Thơ về cafe và những nỗi buồn tình yêu chất chứa
Ta với mộng phiêu … thoảng một thời !
Ta nhấm cafe, đắng sự đời
Uống hình mỹ nữ, khát đôi môi
Dòng đời trôi dạt, thân chìm nổi
Tình cứ vật vờ, tím mãi thôi …
Điệp khúc tình xa cứ lả lơi
Tơ lòng vương vấn mộng xa xôi
Mơ màng ẩn hiện trong làn khói
Tình đẹp trong ly … ngất lịm tôi !
Cafe một mình – Thanh Nguyễn Thủy
Có những ngày, lòng bỗng thấy đơn độc
Chẳng cần gì hơn ngoài ly cafe đắng
Ban Mê mùa này, núi đồi nghiêng nghiêng nắng
Phố say ngủ im lìm, quán thưa vắng, vắng vẻ !
Bởi tôi vụng về chẳng giữ nổi thương mến
Nên niềm hạnh phúc cứ xa tầm tay với
Đường tình ái, đi hoài không thấy tới
Cà phê thơm nồng cũng đặc quánh nỗi đau !
Giá chúng mình đừng có gặp gỡ nhau !
Thì có lẽ rằng mọi điều sẽ khác
Trời cao nguyên sẽ thôi buồn man mác
Nhịp chân chẳng bơ vơ trong gió cát, bụi mù !
Mùa hạ chưa tàn mà lòng đã sang thu
Trà nguội lạnh, ly cafe cũng cạn !
Ngày dần qua, chiều dần buông lãng đãng
Vị đắng của cuộc sống, chợt đọng lại trên môi !
Cafe buồn – tác giả Trương Nam Chi
Một mình bên cốc cafe
Một mình nhấm nháp lời thề đã phai
Cà phê tí tách sớm mai
Hạt huyền tựa ánh mắt ai hôm nào
Ngoài trời đổ trận mưa rào
Tình thôi đã hết ngọt ngào từ đây
Xót xa ôm một khối cay
Ngấm thêm vị đắng mới hay sự đời
Thì thôi hãy cứ khóc cười
Thì thôi ta hãy như người chưa quen
Nếu gặp xin đừng gọi tên
Đừng đem sợi nắng rải lên tình buồn .
Cafe một mình – tác giả Khiếu Long
Một mình ly đắng cafe
Quanh ta bóng hình em về thênh thang
Từng giọt buồn xuống mênh mang
Ngoài kia gió buốt ngỡ ngàng phố mưa
Quán hẹn gợi nhớ mùa xưa
Quay sống lưng bóng hình em vừa chợt qua
Áo ai bay giữa hồn ta
Chiều bát ngát tím nhạt nhòa dư hương
Biển dào dạt chút vấn vương
Lặng im trong nỗi vô thường nhớ nhau
Nhiều khi lòng thấy chợt đau
Từng cơn sóng vỗ… nát nhàu buồng tim…
Giọt đắng trong hồn – tác giả Võ Ngọc Cẩn
Từng giọt cafe rơi trong tách
Quán bên đường vắng khách buồn tênh
Khúc nhạc tình khe khẽ cất lên
Niềm tâm sự muốn quên … bỗng nhớ
Tình đã ly tan … Nên tình lỡ
Mộng khởi đầu tan vỡ … Tình đau
Xa thật rồi ta đã mất nhau
Café đắng đen màu nhung nhớ
Giọt sầu vương khi tình vụn vỡ
Người phương nào ? Còn nhớ hay quên
Quán bên đường ngày ấy gọi tên
Nay giọt đắng rơi trên miền nhớ
Còn phảng phất làn hơi em thở
Lần tiên phong kinh ngạc môi hôn
Cà phê … hay giọt đắng linh hồn
Tình đã chết, sao còn luyến ái
Yêu thật nhiều nên tim tê tái
Sợi tơ tình vướng mãi người ơi
Tình cách ngăn hai nẻo phương trời
Bên quán vắng… ngồi rơi giọt lệ.
Ly cafe – tác giả Tam Hoàng
Có những lúc một mình bên quán vắng
Trầm ngâm buồn ta chẳng biết nhớ ai
Ngắm cafe nhỏ giọt ngắn giọt dài
Ồ lạ nhỉ nước cứ phai dần sắc
Như tình yêu cũng nồng say đậm đặc
Rồi nhạt dần theo cung bậc thời hạn
Phút đam mê buổi mới thật nồng nàn
Niềm khao khát ngập tràn từng hơi thở
Tháng ngày trôi tình phai dần nỗi nhớ
Không còn buồn khi người lỡ quên béng
Chẳng chờ inbox những dòng tin
Mỗi sáng dậy không vội nhìn điện thoại thông minh .
Giọt tí tách chậm rơi rồi dừng mãi
Tình nhạt nhòa duyên hết phải chia tay
Một mình ta ngồi đếm lại tháng ngày
Ly Cà Phê nhỏ đến nay đã cạn!
Cafe đắng và em – tác giả Nát Tim
Cà phê đắng gợi bao nỗi nhớ
Quán xưa nào một thuở cùng nhau
Giọt cafe đắng tan mau
Hòa hương tình vỡ, nỗi đau ngập lòng
Bài nhạc cũ bát ngát lời thắm
Em một mình chìm đắm u mê
Mắt buồn bên tách cafe
Cao nguyên sương phủ lối về nhớ nhung
Người đi mãi muôn trùng xa cách
Câu thơ buồn oán trách người đi
Nhạc buồn, câu hát chia tay
Chỉ còn kỷ niệm khắc ghi mối tình
Tìm quên lãng bóng hình ngày cũ
Cao nguyên buồn sương phủ mênh mông
Nhớ người xưa, bỗng chạnh lòng
Vỡ oà kỷ niệm, hư không nỗi niềm … !
————-Hết————
Source: http://139.180.218.5
Category: tản mạn