Site icon Nhạc lý căn bản – nhacly.com

Đọc truyện Mpreg/Sinh Tử Văn/Thuần sinh – #3 – Cùng Nhau Sinh Con

CÙNG NHAU SINH CON
____________________

Author: Han.G
Status: Completed
_____________________

– Nguyên, em còn 10 ngày nữa mới tới ngày dự sinh .

– Ừm, anh là 14 ngày.

Nguyên rời mắt khỏi tờ báo, ngước lên nhìn Thành, giọng bình thản. Thành xụ mặt, cậu xà xuống, vùi mặt vào lòng anh, nũng nịu .
– Không phải thế ? Chả tinh ý gì cả .
Nguyên cười, hôn nhẹ lên môi Thành, trong lòng thầm nghĩ cậu thực sự rất rất dễ thương và đáng yêu .
– Không phải hôn. Người ta muốn cơ. Muốn cái đó của anh .
Thành vừa nói vừa đỏ mặt. Nguyên làm thế nào lại không hiểu ý cậu. Nhưng hiện giờ bụng cả hai người đều lớn, ngày dự sinh cũng sắp tới gần, làm gì cũng phải tâm lý, sao hoàn toàn có thể tùy tiện như vậy .
– Chỉ một lát thôi .
– …
– Vận động một chút ít, dễ sinh. Nghe em, em là bác sĩ cơ mà .
– Cũng đâu phải bác sĩ khoa sản .
– Nguyên, đi mà … nhá
Được rồi, Nguyên đầu hàng. Mỗi lần Thành dùng giọng đó chuyện trò với anh, anh đều không kìm lòng được mà chiều theo ý cậu .
Hai người lột bỏ quần áo, trần trụi quấn lấy nhau. Nguyên ngồi xuống giường, ngửa người ra sau, hai tay chống xuống đỡ lấy khối lượng khung hình. Thành quỳ ở bên cạnh ra sức vuốt ve cậu bé của anh, liếm láp rồi ngậm nó vào trong khoang miệng .
Nguyên xuất lần đầu, ngay trong miệng Thành, khoái cảm cùng sung sướng làm mặt anh đỏ bừng. Thành cúi xuống hôn lên môi anh, Nguyên cũng nhiệt tình đáp lại, lưỡi hai người cuốn lấy nhau, triền miên, nóng bỏng .
Nụ hôn vừa dứt, Thành liền bò ra giường. Cậu không muốn nằm ngửa, như thế bụng hai người sẽ chạm nhau. Nguyên đưa từng ngón tay vào hậu môn của cậu, nhẹ nhàng ma sát. Qua một lúc, Thành tựa hồ không hề chịu được nữa, cậu khàn khàn cầu xin Nguyên
– Tiến vào đi. Em muốn … Rất muốn …
Nguyên cười, một tay đưa xuống vén tóc Thành, một tay cầm lấy dương vật của mình, từ từ tiến vào .
– Anh động nhé .
Thành rên rỉ gật đầu, đuôi mắt hồng hồng. Gần ba mươi phút đồng hồ đeo tay trôi qua, cậu bé của Thành dưới sự an ủi của Nguyên đã bắn ra, Nguyên chợt cảm thấy có gì đó không đúng lắm, cái bụng tròn vo của anh mở màn trĩu xuống, gần như rơi vào giữa hai chân. Nhưng cả anh với Thành đều đang nóng như lửa đốt, thế cho nên Nguyên mặc kệ tổng thể, một tay anh đỡ lấy bụng, một tay anh bám vào đùi Thành, liên tục ma sát .
Lúc Nguyên xuất ra cũng là lúc một dòng chất lỏng ấm nóng chảy dọc xuống đùi anh .
– Nguyên, anh tiểu à ?
Thành là người nhận ra sự khác thường ấy của Nguyên tiên phong. Anh sầm uất nhìn cậu, lắc khước từ. Thành vùng dậy nhìn xuống phía dưới Nguyên. Nước vẫn theo dọc chân anh chảy xuống, đọng thành một vũng không lớn lắm .
– Nguyên, anh vỡ ối rồi ! Đợi em chút, em đi chuẩn bị sẵn sàng .
Thành nôn nả đỡ Nguyên nằm xuống giường, còn mình đi chuẩn bị sẵn sàng những vật dụng thiết yếu cho việc sinh nở cùng nước tắm. Hai người bọn họ trước đó đã thống nhất sẽ tự sinh ở nhà. Lúc cậu quay lại tìm anh, Nguyên đang ngồi ngoan ngoãn trên giường .
– Đau không ?
– Không đau lắm. Thấy là lạ …
Làm gì có ai đẻ mà tỉnh như ông ? Thành buồn cười, dìu Nguyên vào trong bồn tắm, cậu mang theo bóng sinh nở vào ngồi cạnh Nguyên .
– Em không vào trong à ?
Thấy Thành không có dự tính tắm cùng mình, Nguyên tò mò hỏi, giọng không được vui .
– Em ngồi trên bóng một lát đã, như này sẽ giúp giục sinh tự nhiên. Hy vọng em bé sẽ sinh ra vào ngày hôm nay. Em …
Nói đến đây, Thành hơi đỏ mặt .
– … em muốn được sinh cùng lúc với anh .
Qua tầm hai tiếng, Thành mở màn có cảm xúc đau mỏi ở vùng eo, sống lưng, bụng cậu khởi đầu Open những cơn gò. Nguyên ở dưới nước lúc này vẫn chưa thấy động tĩnh gì ngoài cảm xúc căng tức và rát buốt ở hậu môn .
– Thành, anh muốn ra ngoài đi lại một lát. Em bé dễ xuống .
Thành gật gật đầu thay cho câu vấn đáp. Bụng cậu mở màn hơi quặn lên rồi .
– NGUYÊN ! NGUYÊN !
Quá một khoảng chừng thời hạn, Thành bất ngờ đột ngột gọi lớn. Nguyên đang nửa nằm nửa quỳ ở trên tấm thảm mềm trải cạnh giường liền vội vã đi vào. Anh đi khá nhanh, sinh trình như được kích thích, một vật cưng cứng trồi ra giữa hai chân anh. Nguyên đưa tay xuống đỡ lấy, miệng bật ra một tiếng rên rỉ .
– Em … em đau quá !
Thành mếu máo, cậu vừa đứng lên khỏi bóng sinh nở để thay nước tắm thì nước ối trào ra. Bụng đau quặn từng cơn, hai chân run rẩy phải bám vào thành bồn tắm mới trụ được .
Nguyên dìu Thành vào trong bồn, bụng anh cũng quặn lên nhưng thấy Thành trông còn đau đớn hơn cả anh thì Nguyên quyết định hành động không nói gì với cậu, tránh để cậu lo ngại. Cơn đau cũng làm Thành không chú ý được hai chân Nguyên đã bất giác dạng ra .
Nguyên quỳ đứng trong bồn tắm, cả người hơi nghiêng phía trước để Thành vừa hoàn toàn có thể tựa vào vai anh lại vừa không đè mạnh lên bụng anh. Một tay Nguyên xoa bụng Thành, một tay anh thò xuống dưới hậu môn của mình .
– Nguyên, em đau quá …
Thành bấu chặt lấy tay anh rên rỉ. Chốc chốc lại đưa tay xuống kiểm tra xem mình mở đủ chưa .
– Ưmmmm …
Mỗi tiếng rên của Thành như kích thích Nguyên, làm anh bất giác run rẩy nén hơi, dùng sức rặn xuống, mặc kệ việc mình mở đủ hay chưa. Vì phải làm điểm tựa cho Thành nên Nguyên không hề dùng hàng loạt sức mình được .
– Anh sao rồi ? Hay đừng đỡ em nữa … ưm …

– Không sao, vẫn còn tốt. Em đau nhiều hơn, có khi sinh trước, cứ để anh đỡ em đi.

Đến khi Nguyên sắp đạt đến số lượng giới hạn chịu đựng, vật cứng trồi ra ngày một nhiều thì anh chợt nhận thấy người trong ngực bất thần run bắn lên rồi theo phản xạ bám chặt lấy tay anh, gồng người rặn mạnh xuống. Hơi thở bị ngắt giữa chừng làm đầu con giữa hai chân Nguyên thụt trở lại. Anh thống khổ văn vẹo vì đau nhưng cố kìm lại để làm điểm tựa cho Thành .
Một cơn gò nữa lại đến, Thành liên tục rặn xuống. Em bé vẫn ngoan cố không chịu ra làm cậu bật khóc lên vì đau Nguyên xoa xoa bụng Thành, mình lại nín cơn đau đẻ xuống, vỗ về cậu .
– Ngoan. Chịu … chịu đựng một chút ít. Mình … mình liên tục nhé. Hai, ba, nào !
– Ưmm …. aaaaaa
– Lại nào, hai, ba !
– Em không được, em bé to quá !
Thành nức nở. Nguyên vẫn không ngừng xoa nắn bụng và eo Thành, anh định mở miệng nói gì thêm nhưng không nói được. Cơn đau của anh sắp đến cực hạn rồi. Thành trong lòng anh lại cong người dùng sức lần nữa. Đau đớn làm Nguyên buông lỏng tay xoa bụng cậu. Cùng với tiếng hô của Thành, anh cũng gằn giọng, rặn mạnh .
– Ựm … aaaaaa …
Cái đầu của bé con trồi ra ngoài. Nguyên vì đau đớn mà bất giác ôm choàng lấy Thành .
– Anh sao rồi ?
Thành hơi bật dậy, quay người lại nhìn Nguyên, miệng rên lên vì đau .
– Đầu … đầu bé ra …
Nhưng còn chưa kịp xem xét trường hợp của Nguyên, một cơn đau lại ập tới vây lấy Thành. Cậu dồn sức rặn, rặn đến mặt mũi tái cả đi mà em bé vẫn không ra ngoài .
– Lại nào em ! Hai … aaaaaaa
Số ba còn chưa kịp nói ra miệng, Nguyên đã kêu lên kinh hoảng vì đau. Rát quá, hậu môn anh bị kéo căng ra, trong bụng thì đau đớn như bị xé làm hai. Đầu em bé vẫn kẹt lại. Nguyên căng thẳng mệt mỏi trượt xuống dựa vào bồn. Hai chân anh lan rộng ra. Lần này đến lươt Thành xoa nắn bụng cho anh, vừa xoa vừa không nhịn được rặn xuống. Một cơn gò lại ập đến, hai tay bám lấy thành bồn đến nổi gân, Nguyên ngửa cổ lên, mắt trợn trắng, miệng phát ra một âm thanh khàn đặc, lạc đi, nước mắt cũng tuôn ra. Một lần rặn này dọa Thành sợ, cậu vội vã giữ chặt lấy đùi anh, ngăn không cho anh kẹp đầu con, đồng thời cậu cũng không nhịn được mà rặn theo anh .
” Phụt ”
Bé con trong bụng Nguyên sinh ra, đứa nhỏ trong bụng Thành cũng trồi đầu ra khỏi hậu môn. Thành đưa tay đỡ lấy đầu con, giọng nức nở vì đau đớn đến cực hạn mà bản thân đang trải qua .
Nguyên nhanh gọn đưa con ra khỏi bồn, cắt dây rốn, vệ sinh những thứ, sau đó đặt con trên giường. Lúc anh quay trở lại chỗ Thành, cậu đã ra khỏi bồn tắm, bò trên thảm mềm lót bên cạnh. Một tay câu bám lấy thành bồn, một tay cậu đỡ lấy đầu em bé .
– Đau quá, đau …
Thành gần như kiệt sức. Hai tay ôm lấy thành bồn. Nguyên thay cậu đỡ đầu con, một tay xoa eo cho cậu. Bé con trong bụng Thành to quá. Thành nghiến răng rặn theo từng cơn gò. Cái đầu vẫn kẹt .
– Lại nào em, lại nào. Nào, rặn !
– Ưm …
Thành thở dốc. Giữa hai người lại có một cái gì âm ấm tuôn ra, lần này là từ ” cậu bé ” của Nguyên. Thấy Thành khựng lại, Nguyên ấn nhẹ lên eo cậu, trấn an .
– Anh tiểu thôi, đừng lo, rặn tiếp đi em .
Miệng nói vậy nhưng Nguyên lại cảm thấy không đúng lắm. Anh cảm xúc có thứ gì đó rất to đang chèn lên bên trong dương vật mình, từng bước, từng bước trườn ra ngoài. Thành vẫn rặn, liên tục rặn. Dương vật của Nguyên khởi đầu to ra, trướng đau. Nguyên sầm uất, ” chả nhẽ lúc này anh lại cương ? ” Không còn cách nào, Nguyên phải ngồi quỳ xếp hai chân lại để đỡ lấy thứ giữa hai chân mình .
– Em … em … ưm … muốn đổi tư thế .
Nguyên giúp cậu xoay người lại, để Thành ôm lấy cổ mình. Ánh mặt Thành chợt rơi trên dương vật của Nguyên .
– Nguyên … Anh … anh … ưm … aaaaaa
Thành chưa kịp nói hết câu, một cơn gò lại đến. Cậu bám trên vai Nguyên, còn anh cúi xuống giữa hai chân cậu đỡ con .
– Đừng ngừng lại em, banh rộng chân ra, khéo kẹp con .
– Ưmmm ….. aaaaaa
– Vai con … ưm … ưm … ra … ra rồi. Lần cuối nào !
Thành rặn mạnh một lần nữa, tay cậu siết lấy Nguyên. Cậu mơ hồ thấy người anh cũng cũng run lên .
Bé con trượt ra khỏi người Thành, Nguyên đỡ lấy nó, rồi bất chợt gục xuống giữa hai tay, gồng mình vì đau. Suốt cả quy trình, anh vẫn nhớ giữ vững để không siết lấy đứa nhỏ trong tay mình .
– Nguyên ?
Thành gọi tên anh, cả người cậu kịch liệt run để đẩy nhau thai ra ngoài. Thành đỡ lấy đứa bé, mang nó vào, cắt dây rốn, vệ sinh sau đó đặt nó cạnh người anh đang khóc ngằn ngặt. Giờ thì là hai đứa trẻ cùng khóc .
Trong lúc đó, Nguyên tìm cho bản thân một điểm tựa, sau đó dùng hai tay nâng dương vât liên tục rỉ nước của mình lên. Nếu anh không nhầm thì trong này là một đứa con khác, của anh và Thành .
– Nguyên ? Ôi không, là một em bé đi ra từ đường niệu đạo. Bình tĩnh, em giúp anh .
Nguyên không ngừng rên rỉ, âm thanh vỡ vụn. Còn đau hơn cả lúc nãy. Thành quỳ xuống, rất là căng thẳng mệt mỏi, nhưng vẫn cố xoa nắn dương vât anh, đồng thời cố giúp anh mở lớn hơn để đứa bé hoàn toàn có thể ra .
– ĐỪNG ! ĐAU QUÁ ! XIN EM ! ĐAU. …. AAAAAA
– Chịu đựng một chút ít, con sắp ra rồi. Anh mau dùng sức đi !
– ỰM … ỰM … A. … ĐAU ! THỰC SỰ RẤT ĐAU !
– Chân Nguyên căng ra, quơ loạn lên .
– Em sẽ rạch một chút ít, đợi em …

– Đau, đau lắm…

Mắt Nguyên đỏ lựng, môi cắn đến bật máu, tay anh tất tả xoa nắn dương vật của mình nhằm mục đích xoa dịu cơn đau. Thành nhanh gọn quay trở lại với dao y tế mà cậu đã chuẩn bị sẵn sàng sẵn, cậu nhẹ nhàng rạch một đường. Mặt Nguyên bất ngờ đột ngột vặn vẹo thống khổ, từ đỏ chuyển sang tím tái, bắp tay cùng đùi anh gồng cứng nổi cả gân xanh. Anh kêu lên một tiếng thê thảm lê dài, sau đó nhợt nhạt dựa vào tường, gần như lim đi. Một tiếng trẻ con khóc vang lên, hòa cùng với hai âm thanh của anh chị nó .
Thành ôm đứa bé vào lòng, nước mắt cậu chảy xuống. Gia đình họ cùng nhau vượt cạn bảo đảm an toàn rồi .
END .

Exit mobile version