Trong mắt nhiều người, tôi là 1 fan cuồng. Cuồng vì mỗi ngày tôi post dăm ba cái ảnh của chúng nó, cuồng vì khi nói chuyện tôi hay nhắc đến tên chúng nó. Tôi cũng thấy bản thân mình cuồng. Là ngồi chờ mấy tiếng đồng hồ cho sân khấu comeback, là nhịn ăn nhịn mặc để mua album, là cảm thấy trái tim trĩu nặng khi nhìn thấy nụ cười của một người không tươi vui như ngày thường, là chợt mỉm cười khi nghĩ tới mấy trò đao sến của chúng nó. Với tôi, thế là cuồng lắm rồi..
Còn các thể loại khóc lóc hăm dọa bố mẹ, thì kể cả là để mua vé ca nhạc, mua đĩa của idol, hay để chơi game, cá độ bóng đá, cờ bạc kết quả xổ số, để mua quần áo, để cưa gái tán trai, mấy thể loại đó, tôi không coi chúng nó là người đâu
Các bạn bảo mấy anh bóng đá đội nón lá là tiếp thị văn hóa truyền thống việt nam ? Các bạn có cần xem ảnh lũ gay lũ dẹo kia đội nón ko, tôi kiếm cho những bạn đc cả cái album luôn :)) chẳng qua mấy anh bóng đá những anh ấy tầm cỡ quốc tế nên có đội cái nón cũng thành chuyện, chứ cái bọn kia nó đội rồi up lên twitter thì chưa đủ sức để lên báo .
Bạn đang đọc: Tâm sự của một fan girl Kpop cần tìm người đồng cảm –
Nè đã thấy chưa
Các bạn bảo sao Hàn đi cửa VIP là chảnh chó, còn tôi bảo đi cửa thường sẽ làm mưa làm gió bảo mật an ninh trường bay
Các bạn nói mấy anh bóng đá đi quanh HN để thăm quan khám phá quốc gia, tôi bảo cái đoàn xe máy đi theo sẽ làm tác động ảnh hưởng đến trật tự giao thông vận tải .
Các bạn nói âm nhạc của Kpop là rác rưởi, bóng đá là môn thể thao vua. Nhưng có ai nói với bạn âm nhạc chính là thứ ngôn từ kì diệu nhất quốc tế chưa nhỉ ? Thế nào gọi là âm nhạc rác rưởi. Miễn nó có giai điệu, thì nó là âm nhạc
Ai cũng có lý lẽ của riêng mình mà :))
Các bạn hiểu gì về quốc tế thực sự của chúng tôi ? Với tôi, chưa khi nào tôi sử dụng từ ” hâm mộ “. Tình cảm của tôi so với chúng nó, đơn thuần chỉ là một sự yêu quí như với những người bạn. Tôi ko thần thánh hóa đứa nào cả. Chúng nó vẫn chỉ là mấy thằng ngu tiếng anh, tham ăn, ở bẩn, hay phát biểu liều, đơn thuần như chính đời sống của tất cả chúng ta mà thôi .
Các bạn nói dân Hàn khinh dân Việt? Xin lỗi các bạn, cái sự trịch thượng chê bai người khác, nó ngấm vào bản chất của từng người một, tất cả mọi người sống trên thế giới này đều như vậy. Đừng nói với tôi là bạn chưa từng chê bai và có chút khinh bỉ những người kém hơn bạn, trên bất kỳ lĩnh vực nào. Thế bộ mấy thằng Tây da trắng nó coi trọng chúng ta lắm sao, nó không khinh thường người da vàng hả?
Xem thêm: Tam giác.
Khóc lóc ở trường bay là hèn là nhục ? Các bạn không hiểu được cảm xúc khi được gặp những con người hàng ngày mình vẫn nhìn, vẫn lo ngại cho, bằng xương bằng thịt ngay trước mắt mình đâu. Cảm giác giống như được nhìn thấy người thân trong gia đình bao ngày ko gặp vậy. Đơn giản thế thôi. Đừng khinh rẻ những giọt nước mắt đó, bởi đó là những cảm hứng từ tận đáy lòng, nó ko đáng bị sỉ nhục. Chẳng nhẽ những bạn chưa từng khóc cho 1 điều xa vời ?
Các bạn nói chúng tôi coi thường V-pop ? Tôi thực ra còn là fan 1 nhóm nhạc Vpop nữa. Nhưng tôi cảm thấy tuyệt vọng vì cái showbiz của quốc gia mình. Không kể đến những tên tuổi gạo cội, những ca sĩ trẻ ấy, dù kĩ năng đến đâu, cố gắng nỗ lực cật lực đến đâu, vẫn chẳng bằng mấy con hót gơn hót boy đôi lúc lên báo phát biểu mấy câu thiếu muối, scandal toàn là lộ mông hở ngực, nhưng vẫn mặt dày la liếm khắp nơi .. Bây giờ còn có mốt ko cần tốt nghiệp cấp 3 nữa. Hàng ngày tôi bật youtube để tăng view cho MV của một nhóm nhạc Việt tôi thương mến, mà vừa làm vừa cảm thấy có chút bất lực. Bởi dù tôi có nỗ lực ntn, thì lượt view ấy vẫn khôg bằng cái clip uốn éo lột áo của mấy em kiểu như bà Tưng ..
Với tôi, Kpop là sở trường thích nghi. Đã là những thứ thuộc về sở trường thích nghi, thì không hề ngăn cản hay biến hóa thuận tiện, bởi tác động ảnh hưởng của những người xung quanh. Chỉ là dư luận, báo chí truyền thông, khiến cho những đứa như chúng tôi, không còn dám bộc lộ tình yêu của mình cuồng nhiệt nữa. Bởi họ nói chúng tôi là lũ điên cuồng, lũ bệnh hoạn, là nỗi nhục quốc thể .
Mỗi vấn đề đều nên có cái nhìn khách quan hơn, bởi fan Kpop hầu hết còn khá trẻ, nên việc bộc lộ xúc cảm đôi lúc bị quá đà, không giỏi kiềm chế bản thân. Tôi thích Kpop, đơn thuần là thích, nguyên do thì vô vàn. Bởi chúng nó đẹp ( tất yếu ), bởi showbiz của chúng nó nghiêm khắc và có qui tắc, bởi qua nhiều góc nhìn tôi thấy chúng nó cũng là người thông thường mà thôi, bởi mồ hôi và nước mắt, bởi sự chân thành giản dị và đơn giản .
Tôi ko thích US-UK, bởi sự vô độ trong lối sống của dân phương Tây. Thế đấy, ai cũng có những lý lẽ để bảo vệ lý tưởng của riêng mình .
Điều tôi muốn nói ở đây, là đừng chà đạp lên niềm vui của người khác. Sở thích, dù là cao quý, hay nhỏ bé tầm thường, nó đều đem lại một niềm vui trong đời sống của mỗi người. Đừng lên án sở trường thích nghi của người khác, khi sở trường thích nghi đó không ảnh hưởng tác động đến miếng ăn hay túi tiền của bạn. Mỗi lần tranh cãi nổ ra, fan Kpop luôn bị đẩy vào đường cùng, với cùng một cái dẫn chứng ” đòi giết cha mẹ “. Xin lỗi tôi cóc tin cái dẫn chứng đấy. Đã có báo nào đưa tin, cùng với ảnh, tên thật về điều đó chưa. Hay đó chỉ là mấy phát ngôn chưa đc kiểm chứng ? Mai tôi lập 1 cái nick, xong lên 1 forum nói rằng tôi dọa giết người này người kia để mua vé xem bóng đá nhé. Dễ lắm những bạn ạ. 5 phút để ĐK thành công xuất sắc trên 1 forum và 20 ‘ múa bàn phím là ra ngay. Trong khi mấy bạn giết ông bà lấy tiền đi chơi game với cả bao gái ấy, thì hàng ngày báo nó đăng tin nhan nhản đấy :))
Tôi ghét nhìn mấy e nhỏ tôi quen đi thanh minh với người ta với lý lẽ “con sâu làm rầu nồi canh” “vơ đũa cả nắm” khi chúng tôi bị chửi bới. Tôi thấy không cần thiết phải thanh minh. Chúng tôi vẫn là những đứa con bình thường, dù ko đủ làm bố mẹ tự hào, nhưng cũng không đến nỗi để ai phải chê cười. Vậy thì tại sao phải đi thanh minh làm gì, khi chúng tôi chẳng làm điều gì xấu xa?
Hãy đồng ý chuyện chúng tôi yêu dấu mấy thằng gay, như chúng tôi đồng ý việc những bạn tôn sùng thánh nữ, hay thâu đêm suốt sáng ngồi hàng ngồi quán để cỗ vũ cho đội tuyển những bạn yêu, gặp nhau là bàn về Dota hay nướng hàng loạt tài lộc cho việc shopping. Chúng tôi không hề động đến sở trường thích nghi của người khác, bởi chúng tôi, hầu hết là những đứa còn ăn bám cha mẹ, chưa có tác động ảnh hưởng đến xã hội. Vì vậy, tôi chỉ hy vọng chúng tôi được tôn trọng hơn, đừng gắn từ ” nỗi nhục quốc thể ” lên người chúng tôi nữa. Nó nặng nề và stress lắm … chúng tôi không ( thèm ) động đến người khác, vậy mà ai cũng bám lấy chúng tôi .. Các bạn buồn cười thật :)) Người lớn ko hiểu đã đành, ngay cả những người đồng trang lứa, đặc biệt quan trọng là rất nhiều bạn nam, những bạn cứ như vậy bảo làm thế nào con gái giờ đây cứ ôm ảnh mấy thằng zai Hàn chứ ko thèm ngó ngàng đến những bạn =))))))))))))
*Note viết ra với mục đích tự sướng là chính =))))))) Còn nhiều thứ muốn nói lắm nhưng mà đảm bảo ngoài bản thân mình, cùng lắm là vài người bạn nữa, thì chẳng ai đọc hết cái này đâu mà =.=
Source: http://139.180.218.5
Category: tản mạn