Văn học Nhật luôn cho tôi một nỗi buồn dịu dàng êm ả, nhẹ nhàng nhưng vô cùng thâm thúy. Mỗi câu truyện chỉ như một cuộc sống, như một dòng sông êm trôi đi suốt dòng đời, nhưng vẫn khiến người đọc cảm thấy day dứt và hụt hẫng .
Với tôi Trong ngục – Ngoài lao nếu bỏ đi những yếu tố H đầy nhạy cảm của truyện BL thì tác phẩm xứng danh được biết nhiều hơn. Nó cũng nói về cuộc sống người không thiếu tính nhân văn của tình yêu, tình người, tình cha con và giằng xé của những con người của quốc tế thứ ba. Giọng văn êm ả dịu dàng như nước nhưng luôn có những phân cảnh, những diễn biến khiến lòng người đọc đau đớn. Không phải đau đớn vì những điều quá máu me, quằn quoại mà đau đớn chỉ vì những điều rất bình dị. Ai cũng biết cuộc sống của một người rồi cũng sẽ kết thúc ở một thời gian nào đó và Kei cũng đã có hơn 25 năm niềm hạnh phúc nhưng sao người đọc vẫn còn thấy chưa đủ, vẫn khát vọng được cuộc sống họ bên nhau lâu hơn. Có thể truyện đã kết thúc bởi niềm hạnh phúc nhưng sao lòng vẫn nặng nỗi xót xa .
Xin trích dẫn lời trình làng đầu của người dịch – beta :
Truyện được Holly Novels xuất bản vào đầu năm 2006 gồm có hai phần : Hako no naka ( trong ngục ) và Ori no soto ( Ngoài lao ) với minh họa của Kusama Sakae .
Tháng 9/2006, một phụ trương tên susuki no hara ( Cánh đồng cỏ lau ) được Tặng Ngay kèm với bản tái bản của ori no soto .
Năm 2012 nó được Koudansha xuất bản theo dạng bunkou, đây chính là tác phẩm tiên phong của Konohara được một Koudansha mua bản quyền, cũng là tác phẩm tiên phong được công nhận là “ vượt quá khuôn khổ một tác phẩm boy’s love ”
Không hiểu sao đọc văn của Konahara Narise tôi lại nhớ đến Mangaka Yoneda Kou. Có lẽ điểm chung của họ chính là sự mãnh mẽ rất đời của nhân vật, và cách khắc họa tinh xảo của nhà văn .
Nội dung truyện cũng không có gì nhiều : Koudou vào tù gặp gỡ Kei. Kei với trái tim thuần khiết đã dành trọn tình yêu cho Koudou. Nhưng Koudou vốn cũng chỉ là một người thông thường với những trăn trở cũng rất đời thường. Giữa họ có vẻ như là hai quốc tế xa nhau. Với Kei, quốc tế giờ đây chỉ có duy nhất một người : Koudou. Với Koudou, quốc tế của anh vốn chỉ là của một người thông thường, có việc, lấy vợ, sinh con. Thế nên khi ra tù họ đã lạc nhau. Có lẽ, họ sẽ không khi nào tìm thấy nhau ở cái nơi con người sống một đời sống thông thường. Ngoài lao, Koudou đã hòa tan vào quốc tế đời thực của anh ấy, là giọt nước giữa biển cả bát ngát không có một chút ít độc lạ nào. Nhưng chỉ có Kei, với tình yêu thuần chất nhất đã lặn lội, đã mãi miết lật từng viên ngói đời sống để tìm cho ra con người thông thường của xã hội, nhưng là duy nhất, là đặc biệt quan trọng nhất trong lòng anh .
Đọc truyện của Konahara nói riêng và BL nhật nói chung mới thấy một quốc tế BL rất chân thực. Không cần cái hào nhoáng, bóng bẩy như lối tả của đam mỹ Trung Quốc, những nhân vật của Konahara chẳng phải là ai thật đặc biệt quan trọng trong cuộc sống, nhưng chỉ tình yêu của họ là đặc biệt quan trọng. Họ chẳng phải con nhà tài phiệt, chẳng là quản trị tập đoàn lớn, chẳng là đại ca hắc bang, như trong Trong ngục, ngoài lao, Koudou chỉ là một người đàn ông thông thường, hoàn toàn có thể nói là tẻ nhạt giữa cuộc sống. Cuộc đời anh chẳng có gì đặc biệt quan trọng, thậm chí còn đến cuối đời, người khác nhìn vào có lẽ rằng chỉ thấy một người đàn ông thất bại : từng tù tội, bỏ vợ, con chết, việc làm làng nhàng, đến khi già cả lại cô độc một mình. Nhưng có Kei và tình yêu của họ đẹp hơn ngàn vạn những gì hoa mỹ. Chẳng cần ngồi trên những chiếc xe sang, ăn ở những nhà hàng quán ăn sang trong, chỉ là trong căn nhà thuê cũ kỹ, với tường rào cao quá đầu người, mảnh vườn mà cỏ mọc rậm rạp, một chú chó nhặt ở công trường thi công, một con mèo từ đâu đến ở, Kei và Koudou ngồi bên nhau tại hiên nhà. Bình an và niềm hạnh phúc .
Bộ truyện vượt qua khuôn khổ một tác phẩm BL thông thường ( nghĩa là một tác phẩm chỉ nói riêng về tình yêu BL ) mà nó thâm thúy hơn bởi tính nhân văn và những bài học kinh nghiệm đời sống .
– Cuộc đời sẽ chẳng bao giờ vẹn toàn. Có lẽ lúc đầu khi đọc về vụ án oan của Koudou, có lẽ có lúc ta nghĩ đến một kiểu thường thấy là sự trả thù hay là một sự minh oan, hay thậm chí là gặp mặt đối chất dằn vặt nhau với cô gái kia. Nhưng không cuộc đời của Koudou vẫn cứ trôi một chiều như vậy. Án oan kia anh mãi mãi chẳng thể nào tẩy sạch. Bởi cuộc sống là thế. Chúng ta chỉ là một hạt cát nhỏ bé giữa mênh mông cuộc đời. Cách thường thấy nhất có lẽ cũng là cách mà Koudou đã làm khi ra tù. Nếu bạn tìm một câu chuyện đầy tính giật gân trả thù, minh oan thì có lẽ bạn sẽ không tìm thấy ở tác phẩm này. Nhưng nếu bạn tìm một tác phẩm rất đời, thì có lẽ bạn sẽ bắt gặp cuộc sống đâu đó ngoài kia trong truyện này. Vì cuộc đời là những mảnh không trọn vẹn nên ta mới có động lực mà cố gắng.
– Mình rất thích cách Konohara viết về tình cảm mái ấm gia đình. Nó mộc mạc. Nó giản dị và đơn giản. Nó thông thường. Nhưng sao khi nào cũng khiến tôi rưng rưng xúc động. Những dằn vặt, những đau đớn của Koudou khi anh tận mắt chứng kiến những hậu quả do bản án của mình so với mái ấm gia đình. So với nỗi uất nghẹn vì bị tù oan thì sự đau đớn vì những gì người thân trong gia đình của anh đã phải chịu đựng còn khiến anh suy sụp hơn nhiều .
– Phần truyện về cậu bé … đưa câu truyện về giá trị tình yêu thương giữa con người với con người. Nó không chỉ đơn thuần là tình yêu giữa Kei và Koudou nữa. Cậu bé bước vào cuộc sống họ là khoảnh khắc của những bồn chồn, ngần ngại, của quá khứ và của cả những nỗi đau. Bằng cái sự hồn nhiên thơ trẻ, cậu bé đã mang yêu thương để xoa dịu yêu thương. Cũng bằng tình yêu thương tổng thể họ, từ Kei, Koudou, đến cả người vợ cũ đều đã từ từ hoàn toàn có thể đối lập với nhau bình thản hơn, mặc cho bóng ma quá khứ vẫn đè nặng một góc trong tim mỗi người. Và ở chương ở đầu cuối của câu truyện, cậu bé năm xưa lại thắp lên những niềm vui nho nhỏ trong đời sống đơn độc cuối đời của Koudou. Để khiến anh không thực thi cái ước vọng “ muốn chết cùng cậu ấy ”
Kết thúc cuộc sống của mỗi người luôn là cái chết. Phải. Một kết thúc hoàn toàn có thể nói là có hậu, nhưng ta vẫn thấy đớn đau. Thật mừng vì Kei không phải là người chôn cất Koudou, bởi nếu điều đó là thật thì trái tim Kei có lẽ rằng sẽ vỡ tan trong đau đớn. Còn Koudou, không phải trái tim anh không vỡ tan, mà chính do anh đã từng có đời sống thông thường. Với Kei, Koudou là quốc tế, nếu Koudou mất trước thì cuộc sống Kei có cái gì gọi là sống nữa .
Chỉ là hai ông già, thế mà câu truyện tình yêu của họ sao mà thuần khiết đến như vậy. Khiến đọc đến những dòng ở đầu cuối mà vẫn không thể nào dứt ra khỏi tâm trạng nuối tiếc .
Nội dung chính
Chia sẻ:
Thích bài này:
Thích
Đang tải …
Có liên quan
Source: http://139.180.218.5
Category: Kiến thức học đường