Mình đã muốn review quyển này rất nhiều lần, tuy nhiên lại bỏ lỡ vì không biết phải mở màn như thế nào. Thôi thì sau cuối cũng nên viết xem như lời tạm biệt với năm 2017 .Mình biết An Ni Bảo Bối từ khá lâu, cách đây chừng 10 năm trải qua quyển Hoa bên bờ có vẻ như bị quên béng tại hội sách ở khu vui chơi giải trí công viên Lê Văn Tám. Quyển sách ấy lúc đó phủ bụi nằm bơ vơ trong đống sách giảm giá 10-20 k / quyển .Lúc giở từng trang sách cảm thấy rất quá bất ngờ, cũng là lần đầu được biết, thì ra có người hoàn toàn có thể viết với giọng điệu thân thiện tự nhiên về những gì sống sót trong cõi lòng một cách chân thực và đẹp tươi đến vậy, đến nỗi sự sống sót này gần như vô lý. Nó nằm giữa bến bờ giữa chân thực và không bình thường, khi mà người ta đã quen với hai thể loại văn chương hoa mỹ hay là trần trụi, thì An Ni lại hoàn toàn có thể viết vừa trần trụi lại vừa hoa mỹ .

review-xuan-yen-by-hoang-khoi

Dạo đầu thế này cũng khá dài dòng rồi, trở lại với Xuân Yến, chính An Ni cũng tự nhận đây là tiểu thuyết tiên phong của cô. Là một người viết từ rất lâu, từng viết cho tiếp thị quảng cáo, từng viết tản văn và tạp bút, tuy nhiên đây là lần tiên phong An Ni mở màn với thể loại tiểu thuyết. Dù thực lòng mình cảm thấy trong đấy có nhiều đoạn như tản văn. Bố cục của tác phẩm không vững lắm, bù lại giọng văn rất đẹp, nhiều triết lý rất đáng suy ngẫm .

Xuân Yến – bữa tiệc thanh xuân, không phải là quyển sách về câu chuyện tình đẹp đẽ trong đời người, mà là chặng đường thanh xuân của hai con người. Hai cô gái ở hai bờ số phận, lạc lõng giữa xã hội đông đúc náo nhiệt đương thời với một cái tôi quá sức mãnh liệt.

Họ sống sót với sức sống như cỏ dại, như mưa rừng, như đóa hoa đẹp của vạn vật thiên nhiên, chúng vốn đẹp một cách tự nhiên, không vì bất kể ai mà bùng cháy rực rỡ cũng sẽ không vì ai mà lụi tàn .

Yêu, đi hay sống, không phải là để kiếm tìm điều gì đó trong cuộc sống, mà chỉ để thông qua đó xác định cái tôi của chính mình. Muốn thấu hiểu người khác trước nhất phải thấu hiểu bản thân. Muốn tồn tại trước nhất phải xác nhận được ý nghĩa của sự tồn tại.

Bạn đọc sẽ đôi lúc tìm thấy kí ức, cảm nhận của chính mình trải qua từng con chữ, mà có lúc tưởng chừng là những khoảnh khắc mang đậm tính tự thuật của tác giả .
Kì thực, văn của Lệ Tiệp, tên thật của An Ni Bảo Bối, có một điểm tương đương với Haruki Murakami. Một là đọc không hợp, không thích, không hiểu. Hai là ai đã gật đầu từ những dòng tiên phong khi biết đến cô ấy sẽ sẵn sàng chuẩn bị sát cánh cùng cô ấy đến cuối con đường của một người đọc. Có lẽ đó cũng là nguyên do mà Hoa bên bờ có quyển nằm chơ vơ ở đống sách giảm giá rẻ nhất tại hội sách, có quyển lại được bán giá cao trên mạng vì có fan hâm mộ của An Ni quyết lùng mua cho được .
Xuân Yến hoàn toàn có thể xem là một trong những quyển sách yêu thích nhất của mình từ trước đến giờ. Hi vọng bạn cũng có duyên với nó !

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *