K

khô cứng An kể với tôi rằng : “ Cổng trời ” là một nơi rất thiêng liêng trên đất Cao Bằng. Đó chính là chỗ tiếp giáp giữa Trời và Đất. Nơi thần linh tiếp xúc với con người và nghe những lời cầu nguyện của thế nhân. Những người dân ở đây đã nhìn thấy những đám mây trắng xà xuống “ Cổng trời ” với hình dáng những cô tiên nữ. Có rất nhiều triệu phú từ trong cả miền Nam cũng lặn lội lên “ Cổng Trời để cầu xin và họ đã được toại nguyện ”. Tôi hỏi lại Khanh An : “ Những điều này là em tận mắt chứng kiến, hay em cũng nghe lại vậy ? ”. “ Em cũng chỉ nghe lại. Nhưng anh lên mạng mà xem. Báo mạng đăng đầy ra đấy ”. Lúc này tôi không hề vào mạng để kiểm tra thông tin. Nhưng tôi tin Khanh An nói thật với tôi. Và niềm tin của tôi đúng. Trước khi tôi gõ hàng chữ này để thực thi bài viết, tôi đã vào google và gõ hàng chữ “ Cổng trời – Cao Bằng ” – quả nhiên nó ra hàng chục trang nói về Cổng Trời. Nhưng đó là chuyện giờ đây, còn lúc ấy thông tin duy nhất từ Khanh An và tôi tin điều ấy. Tôi hỏi kỹ : “ Trước đây, trong dân gian có lưu truyền những sự tích và lịch sử một thời gì tương quan đến Cổng Trời không ? ”. “ Không ! ” Khanh An vấn đáp tôi. “ Như vậy là câu truyện mới xảy ra đây ! ” – tôi nói. “ Vâng ! ” – Khanh An vấn đáp. Tôi hỏi tiếp : “ Vậy trước khi được gọi là “ Cổng trời ” và được coi là nơi tiếp giáp giữa cõi trời và đất có hiện tượng kỳ lạ huyền bí gì không ? ”. Khanh An nói : “ Người dân ở đây thấy những đám mây trắng xà xuống nơi đó và mang hình dáng những nàng tiên nữ. Từ đó, họ coi nơi đây là chỗ rất linh. Người ta cũng đồn rằng – đã có một nhà ngoại cảm nổi tiếng đến đây và xác nhận điều này ”. “ Vậy em có biết trước khi nó trở thành nơi rất linh thì chỗ đó dân cư có dùng thao tác gì không ? ”. Cô em dâu của Khanh An chen ngang : “ Trước đó chỉ là chỗ chích choác của dân xì ke ”. Tôi hơi mỉm cuời với một thoáng ý nghĩ vui nhộn “ Vậy không lẽ những tiên nữ giáng trần để chích xì ke ”. Anh nàng cướp lời : “ Anh mà lên chỗ đó có khi còn thấy cả kim chích của bọn nó quăng ở đó đấy ! ”. “ Thôi mà – anh đã đến đấy thì tranh thủ lên Cổng trời với em đi. Biết đâu với con mắt của nhà tử vi & phong thủy như anh, anh hoàn toàn có thể phát hiện ra điều gì đó ”. Tôi đồng ý chấp thuận. Chiều hôm đó, đúng hai giờ, chúng tôi đi lên Cổng trời. Chúng tôi đi hơn một tiếng đồng hồ đeo tay mới tới nơi .

Vượt qua những đoạn đường đèo ngoằn ngoèo, nhưng rất đẹp và khá dễ đi. Cuối cùng chúng tôi cũng đến nơi.

Bạn đang đọc: CỔNG TRỜI

Đường lên cổng trời chềnh ềnh một cái bảng ghi bằng ba thứ tiếng “ Vùng Cấm ”. “ Thế này là thế nào ? ” – tôi hỏi Khanh An. “ Không sao cả, anh cứ lên đi ! Họ ghi vậy thôi ! ” .
Chụp một cái ảnh kỷ niệm ở “ Vùng cấm ”. Chúng tôi đã lên đến đây. Như vậy, khi tôi phản hồi về Cổng trời với cái nhìn của khoa Phong Thủy thì những hình ảnh này xác lập : Tôi không tưởng tượng và nói không có địa thế căn cứ .

Đường lên cổng trời hơi dốc với những phiến đá trơn trượt, nếu trời mưa chắc tôi leo không nổi.

Cố lên đi anh! Em đi giày cao gót mà còn lên được này.

Trên đường đến Cổng Trời, có một hang sâu hoắm mé bên phải. Bên cửa hang là những bát nhang đầy ắp chân nhang, dấu tích của sự thành kính với nơi huyền bí.

Cuối cùng tôi cũng leo được lên đến nơi. Đây là một khu đất phẳng phiu rộng chừng vài sào Bắc Bộ, nằm khá đắc địa ở lưng chừng núi .
Ngay phía giữa bãi đất trống đó, tựa vào sườn núi là một bàn thờ cúng tạm khá lớn. Trên cao có tượng Phật Quán Thế Âm, phía bên phải ban thờ có một nón quai thao lớn dùng trong nghi lễ theo Đạo thờ Mẫu .
Gia đình Khanh An rất tôn kính trước địa điểm tâm linh này. Còn tôi lo đi quan sát theo cái nhìn Phong Thủy, xem tại sao nơi đây lại hoàn toàn có thể biến thành một địa điểm mang sắc tố tâm linh như vậy ?
Khu vực Cổng Trời này là một phần của những dãy núi bao quanh thị xã Hùng Quốc và nằm ngay cạnh thị xã. Từ trên Cổng Trời hoàn toàn có thể nhìn thấy thị xã này. Cổ thư viết : “ Ở nơi nhô cao thì chỗ thấp trũng là nơi tụ khí ”. Thị trấn Hùng Quốc chính là chỗ thấp trũng mà chung quanh có núi cao bảo phủ, ôm lấy. Nhưng riêng khu vực cồng Trời này nằm ở lưng chừng một ngọn núi lớn có ba đỉnh nhô cao, tạo thành một vòng cung, ôm lấy bãi đất này .
Đỉnh núi bên trái
Ở giữa

….và bên phải.
Riêng đỉnh bên phải cách xa hai đỉnh trên. Nhưng xét về hình tượng, ta có thể hình dung như một cái ngai, hoặc ghế mà Cổng Trời chính là mặt ghế, đỉnh núi ở giữa chính là tựa của ghế và hai đỉnh hai bên chính là ngai của ghế. Thế núi đang vươn cao – Âm khí đang vượng –  bỗng khuyết vào trong thành bãi đất lớn ở sườn núi, có ba ngọn núi ôm lấy che chắn làm nơi tụ khí. Có thể nói rằng: Đây là nơi tụ hội những nguyên khí của thị trấn Hùng Quốc. Bởi vậy, tôi cho rằng: Nơi đây có thể xây đình, đền thờ những vị linh thần trong văn hóa tâm linh Việt thì sẽ rất vượng, ngàn năm khói nhang nghi ngút. Nhưng chưa thể coi là nơi giao cảm của trời đất, như những lời đồn thổi. Chỉ có thể coi như nơi Địa linh của một vùng đất biên cương mà thôi.

Minh họa hình thế khu vực Cổng Trời

Trên đường về, tôi có nói một câu mang tính hình tượng:
“Nếu tâm thành, cảm ứng với trời đất thì ngồi ngay trong xe này cũng cảm ứng được”.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *