Nội dung chính
TRƯỞNG THÀNH LÀ KHI TA BIẾT CHẤP NHẬN
26/06/2018
TRƯỞNG THÀNH LÀ KHI TA BIẾT CHẤP NHẬN
TRƯỞNG THÀNH LÀ KHI TA BIẾT CHẤP NHẬN …
Không có một khái niệm rõ ràng nào cho sự trưởng thành cả. Mỗi một cá nhân sẽ có một quan điểm khác nhau về nó. Với tôi, trưởng thành là khi bạn biết chấp nhận. Mỗi một cuộc đời trên thế gian này là mỗi một câu chuyện khác nhau. Và chắc hẳn, trong vô vàn những câu chuyện ấy là đầy rẫy những vết thương và những lần vấp ngã đau đớn. Tôi tin rằng, đó chính là những người thầy hữu hiệu để dạy bạn thế nào là trưởng thành?
Bạn đang đọc: TRƯỞNG THÀNH LÀ KHI TA BIẾT CHẤP NHẬN
Khi còn nhỏ, mái ấm gia đình có vẻ như là một vỏ bọc tuyệt vời và hoàn hảo nhất cho bạn. Nhưng, ba mẹ cũng không thể nào luôn luôn túc trực bên bạn, chăm sóc từng chút một. Và đến một ngày, vỏ bọc ấy không còn đủ lực để chở che bạn nữa thì ngay lập tức đời sống này sẽ xô đẩy bạn theo muôn vàn những ngã rẽ khác nhau. Nếu là một đứa trẻ, bạn sẽ òa lên khóc cho đến khi Open tín hiệu của sự chăm sóc từ một người khác. Bởi một điều rằng khóc là toàn bộ những gì một đứa con nít hoàn toàn có thể làm được khi chúng gặp rắc rối. Đó được xem như một thái độ không gật đầu với những việc đang xảy ra trước mắt. Đối với thanh thiếu niên, khi đương đầu với bất kể một khó khăn vất vả nào, chúng sẽ ưu tiên tìm kiếm sự giúp sức từ người khác trước. Điều này cũng khá dễ hiểu rằng chúng chưa có năng lực để tự mình xử lý những yếu tố của mình một cách chu toàn nhất hoàn toàn có thể. Hay nói cách khác rằng chúng đang phủ nhận đồng ý thực sự và trốn tránh việc phải tự mình xử lý nó .
Tuy nhiên, bạn sẽ không chọn việc òa lên khóc hay hỏi quan điểm của mọi người xung quanh mà thay vào đó là sự yên lặng của bản thân trước những biến cố xảy ra. Tại sao lại là im re ? Bởi vì đó chính là thời gian để bạn lắng nghe xúc cảm và tâm lý của chính mình, để bạn đọc lại hàng loạt yếu tố đang xảy ra một cách bình tĩnh nhất để rồi đồng ý những khuyết điểm, gật đầu thực sự đáng sợ phía trước và đồng ý cả việc từ bỏ những điều không khi nào thuộc về mình. Tại sao tôi cứ luôn đề cập đến hai từ “ đồng ý ” ? Đơn giản do tại chỉ khi đồng ý bạn mới đủ bình tĩnh để hoàn toàn có thể tìm ra những bước tiến tiếp theo một cách đúng mực và lí trí nhất. Nói là một chuyện nhưng làm lại là một chuyện khác. Tôi nghĩ rất nhiều người nói rằng trong từ điển của họ không có từ “ đồng ý ”. Cho nên, khi một sự cố xảy ra, họ sẽ thường đứng ở góc nhìn chỉ trích và đổ lỗi nhiều hơn là xem xét lại bản thân mình .
Với tôi, những người biết đồng ý, đó chính là những người trưởng thành thực sự. Họ trưởng thành ngay từ trong cách tư duy và tâm lý. Bất kì một vấn đề nào xảy ra trong đời mình đều có lí do của nó. Nên thay vì khước từ và tìm cách chối bỏ, tại sao tất cả chúng ta không đủ bãn lĩnh để gật đầu rằng những điều tồi tệ nhất đã xảy ra ?
Chấp nhận chính là bước đầu tiên trong việc đứng lên sau những lần vấp ngã.
Chấp nhận chính là một hình thức bộc lộ sự can đảm và mạnh mẽ trước những sóng gió cuộc sống .
Chấp nhận không khi nào là thua kém, là thiệt thòi .
Mà gật đầu chỉ đơn thuần là trưởng thành mà thôi .
Cuộc sống này diễn ra như cái cách mà bạn chiêm ngưỡng và thưởng thức một tách cafe. Cái vị đắng của nó tượng trưng cho những nốt trầm buồn của cuộc sống. Còn hậu vị ngòn ngọt phía sau hoàn toàn có thể xem như những kinh nghiệm tay nghề đáng quý mà bạn có được sau một cơn mưa buồn tầm tã. Cho nên, hãy tận thưởng đời sống này như cách mà bạn gật đầu nhâm nhi từng ngụm đắng cafe trong miệng nhé !
Người dự thi: Linh Nguyễn
Source: http://139.180.218.5
Category: tản mạn