1. Hoàng hôn ôm em vào lòng, biển ru em giấc mộng vĩnh hằng .
2. Biển gọi tên em những chiều xa vắng, gọi ký ức buồn tỉnh dậy sau cơn mê …

3. Hoàng hôn chợt tắt, biển thôi khát khao mênh mông, ai quên lối xưa quên rồi biển chờ.

4. Hoàng hôn nói lên cảm hứng của con người. Hoàng hôn càng đẹp thì chứng tỏ lòng người càng sầu .
5. Sự kết thúc của một ngày đẹp hay xấu dựa trên sự nhìn nhận về buổi hoàng hôn trong mỗi tất cả chúng ta .
6. Hoàng hôn là sự giao ban giữa ánh sáng và bóng tối và là sự chuyển dời từ niềm vui sang nỗi buồn .
7. Khoảnh khắc những tia nắng vàng yếu ớt dần vụt tắt cũng là lúc em biết được tất cả chúng ta sắp phải xa nhau .
8. Hãy để nỗi buồn sống sót một cách ngắn ngủi như buổi hoàng hôn để tô điểm cho cuộc sống thêm phần đa sắc .
9. Hãy đợi hoàng hôn để thấy cái đẹp của buổi bình minh và hãy đợi tuổi già để hiểu thế nào là một người phụ nữ đẹp .
10. Tôi yêu hoàng hôn, vì khi đó tôi sẽ cảm nhận được những tâm sự của đất trời cũng đồng cảm với nỗi lòng trong tôi .
11. Hoàng hôn với làn gió chiều lãng du khẽ lay động tâm hồn của kẻ suy tư gợi nhớ về những kỷ niệm tưởng chừng đã lắng sâu .
12. Hoàng hôn buông xuống kéo theo tấm màn màu đỏ cam che lấp khung trời, rải rác đâu đó nỗi buồn không tên vương trên mi mắt .
13. Hoàng hôn sẽ đi qua lòng của biển, nhạc sẽ theo gió mà vang đi xa. Sáng sớm mai lại bừng thức giấc. Bão tố rồi cũng qua …
14. Ai làm cho sóng dỗi hờn. Buồn vương lên cả nụ hôn biển chiều. Ai làm cho sóng phiêu diêu. Dấu hờn vào tóc buồn thiu cả bờ .
15. Nắng chiều khuất cuối chân mây. Mình em lẻ bước nơi này đợi anh. Rì rào tiếng sóng biển xanh. Sóng xô nỗi nhớ về anh càng nhiều .
16. Dù khi biển tím chiều hoang dại. Bão tố thời hạn đổ trắng trời. Biển khát trong anh ngàn con sóng. Vẫn vỗ đêm ngày đến em thôi …
17. Biển đơn độc sóng vờn nơi xứ lạ. Bờ cát đau buồn hoá đá vọng phu. Mối tình sầu cứ thế mãi ngàn thu. Sóng vẫn đa tình hời ru bờ cát .
18. Người yêu hoàng hôn là người biết cảm nhận cái đẹp của đất trời, có tâm hồn nghệ thuật và thẩm mỹ, giàu xúc cảm và có một tấm lòng thủy chung .
19. Hãy sống khởi đầu một ngày vui mừng, mới lạ như buổi bình minh và kết thúc một cách xinh xắn, bình yên như buổi chiều hoàng hôn tuyệt đẹp .
20. Biển hoàn toàn có thể giấu nỗi buồn của biển. Nhưng làm thế nào sóng giấu nổi lòng mình. Em như cánh buồm căng gió. Anh làm gì để giấu nỗi lòng anh ?
21. Em và biển tình yêu anh rộng mở. Biển trong hồn và em ở trong tim. Anh là cát in đậm gót chân em. Sóng triều ghen hờn, dạt dào vội xóa .
22. Hoàng hôn như một cỗ máy thời hạn, hoàn toàn có thể đưa ta trở lại những tích tắc đã qua trong quá khứ, ở bất kể thời gian nào ta hoàn toàn có thể lựa chọn .

23. Cát vẫn im lìm khi bồi khi lở. Nên biển buồn ôm tình lỡ đắng cay. Sóng bạc đầu yêu bờ cát đắm say. Mối tình câm biển mang đầy muối trắng.

24. Thôi anh nhé chẳng còn gì ước vọng. Bờ cát dài em lẻ bóng đơn côi. Chỗ hẹn xưa đã có kẻ khác ngồi. Mình đến trước nhưng lạc đôi cánh nhạn .
25. Thời khắc đẹp nhất của hoàng hôn là khi những tia nắng vàng mỏng mảnh còn sót lại, cả đất trời được bao trùm bởi một màu vàng cam tuyệt đẹp .
26. Hoàng hôn buông xuống cũng là lúc ta sống thật với bản thân mình nhất. Khi đó ta cảm nhận được ta đã như thế nào sau một ngày đăng đẳng qua đi .
27. Tôi ghét hoàng hôn, vì bình minh mang em đến với những điều tuyệt với nhất nhưng hoàng hôn lại mang em đi để lại nỗi đau không thể nào xóa mờ .
28. Biển hiền hoà dịu dàng êm ả con sóng vỗ. Biển cuồng quay phẫn nộ lúc bão giông. Suốt bốn mùa sóng dào dạt bát ngát. Bởi đơn độc nên trong lòng mặn chát .
29. Không gió thổi, biển làm gì có sóng. Không có em, anh đơn lẻ trên đời. Vành trăng kia dẫu vàng rực giữa trời. Sóng lúc trắng, lúc thẫm xanh màu ngọc .
30. Tình yêu cũng giống như chu kỳ luân hồi 1 ngày, lúc bắt đầu tươi mới và rạng ngời như ánh bình minh. Khi kết thúc lại u buồn và ảm đạm như buổi chiều hoàng hôn .
31. Có một thời biển và sóng yêu nhau. Người ta bảo biển là mối tình đầu của sóng. Sóng vỗ về ôm bờ cát trưa nóng bỏng. Biển dạt dào hát mãi khúc tình ca .
32. Biển chỉ đẹp khi hoàng hôn buông xuống. Hoa chỉ đẹp khi có ánh mặt trời. Người chỉ đẹp khi lòng người chân thực. Tình chỉ đẹp khi 2 người biết chăm sóc .
33. Đứng một mình trước biển anh ơi ! Biết nói gì với ngàn con sóng vỗ. Trời bát ngát thênh thang nhiều nỗi nhớ. Và em biết kể thế nào cho cát trắng cảm thông .
34. Một mình em chiều nay về với biển. Bước chân quen trên phố lối cũ năm năm nào. Biển nồng nàn tung bọt sóng lên cao. Như muốn gửi, muốn trao ngàn tha thiết .
35. Hoàng hôn buông xuống cũng là lúc ta sắp phải nói lời chào tạm biệt mãi mãi với ngày thời điểm ngày hôm nay, với những kí ức sẽ không khi nào hoàn toàn có thể lặp lại một lần nào nữa .
36. Biển dịu dàng êm ả, biển bỏ quên dịu êm. Mà rối loạn trước tình em nóng bỏng. Nhớ dáng người ở bên kia đại dương sâu rộng. Không biết giờ này có đứng trước biển … nhớ em .
37. Hoàng hôn dần tàn, ánh nắng cũng theo đó mà yếu ớt dần đi. Mặt Trời đi ngủ, Mặt Trời bỏ lại quốc tế để màn đêm vây kín, Mặt Trời bỏ lại tôi với nỗi nhớ đến xót xa .
38. Chiều hoàng hôn ngã bóng, hàng cây bên đường cũng buồn bã, ủ rủ. Hoàng hôn tô màu cho đất trời, cả khoảng trống một màu buồn đỏ hoe như màu mắt của người sắp ly biệt .
39. Mặt Trời khởi đầu ngã một màu đỏ rực, ánh nắng vàng mỏng dính vương mình ra phía biển. Em vẫn đứng đó, ngắm nhìn cảnh hoàng hông trên biển tuyệt sắc nhưng đượm buồn .
40. Ít người hoàn toàn có thể cảm nhận được cái đẹp thật sự của buổi chiều hoàng hôn. Nó không chỉ đẹp bởi khung cảnh lãng mạn mà còn đẹp cả trong cái cách khơi nguồn xúc cảm đặc trưng của nó .
41. Tôi chưa khi nào nhìn thấy được cảnh sắc nào tuyệt đẹp như hoàng hôn quê tôi. Cái đẹp của nó tỏa khắp cả khoảng trống, len lỏi qua từng nhánh cây, kẽ lá và xuyên thẳng vào lòng của những kẻ suy tư .
42. Có những ngày buồn đến thế, buồn như sắc cảnh buổi hoàng hôn. Cảm xúc cũng theo tia nắng mà dần lụi tàn, trái tim cũng cùng Mặt Trời đắp chăn đi ngủ. Hoàng hôn ngoài kia hay hoàng hôn trong tôi !

43. Nhìn hoàng hôn đang dần khuất nơi xa ánh nắng rơi trong lặng thầm và hoàng hôn mang niềm vui đi bao nơi hoang vắng, làn mây đem lời anh đi xa theo cơn gió cho nắng rơi xuống nơi chân trời chiều…

44. Đời người cũng như chu kỳ luân hồi của một ngày. Tuổi thanh xuân như lúc bình minh tươi mới, trong sáng, tinh khôi. Trung niên như giữa ngày quay quồng và quay quồng. Về già như buổi hoàng hôn lặng lẽ, yên bình .
45. Có những buổi chiều ta đơn phương rải bước trên con đường đầy những chiếc lá khô rơi rụng. Đeo vào tai phone, lắng nghe bản nhạc du dương và ngắm nhìn khung cảnh chiều hoàng hôn lãng du, thả mình theo làn gió nhẹ đâu đó lướt ngang qua. Đôi khi, chỉ đơn thuần như thế cũng đủ khiến ta cảm thấy tự do và yên bình đến lạ .

Source: http://139.180.218.5
Category: tản mạn

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *