Đối với kim chỉ nan về coaching, xem Tâm lý học coachingĐối với những định nghĩa khác, xem Huấn luyện

Huấn luyện (coaching) là một hình thức phát triển – trong đó một cá nhân có kinh nghiệm, được gọi là huấn luyện viên (coach), hỗ trợ một người khác (coachee) trong việc đạt được mục tiêu cá nhân hoặc nghề nghiệp cụ thể – thông qua đào tạo và hướng dẫn.[1]

Trong mối quan hệ coaching, huấn luyện viên (coach) là người sở hữu kinh nghiệm và chuyên môn sâu sắc hơn, đóng vai trò đưa ra lời khuyên và hướng dẫn quá trình học tập của coachee. Khác với cố vấn (mentoring), coaching chú trọng vào việc hoàn thành một số nhiệm vụ hoặc mục đích cụ thể, thay vì chỉ nhằm phục vụ mục tiêu phát triển tổng quát.[1][2][3]

Thuật ngữ ” huấn luyện viên ” ( coach ) lần tiên phong được sử dụng vào khoảng chừng năm 1830 tại Đại học Oxford [ 4 ] để chỉ việc hướng dẫn quy trình học tập – tăng trưởng của sinh viên. Khái niệm này sau đó Open trong nghành thể thao lần đầu vào năm 1861. [ 4 ]
Trong lịch sử vẻ vang, sự tăng trưởng của coaching chịu ảnh hưởng tác động của nhiều nghành nghề dịch vụ khác nhau, gồm có giáo dục người lớn, [ 5 ] Phong trào Tiềm năng Con người ( Human Potential Movement ) thập niên 1960, [ 6 ] những nhóm giảng dạy nâng cao nhận thức ( Large-group awareness training – LGAT ) [ 7 ] ( ví dụ : Erhard Seminars Training ), nghiên cứu và điều tra về chỉ huy, tăng trưởng cá thể và những nghành tâm ý. [ 8 ]Đại học Sydney tổ chức triển khai đơn vị chức năng nghiên cứu và điều tra tâm lý học đào tạo và giảng dạy tiên phong trên quốc tế vào tháng 1 năm 2000. [ 9 ]
Huấn luyện ( coaching ) được vận dụng trong phong phú nghành nghề dịch vụ – từ thể thao, màn biểu diễn ca nhạc, diễn xuất, kinh doanh thương mại, giáo dục, chăm nom sức khỏe thể chất, thiết kế xây dựng mối quan hệ .Bằng cách phối hợp những kiến thức và kỹ năng tiếp xúc ( trình diễn tiềm năng, lắng nghe, đặt câu hỏi, lý giải, v.v… ), huấn luyện viên đóng vai trò giúp người mua biến hóa quan điểm bản thân – từ đó tò mò những giải pháp tiếp cận khác nhau để đạt được tiềm năng. [ 10 ] Những kiến thức và kỹ năng này hoàn toàn có thể được sử dụng trong hầu hết những mô hình đào tạo và giảng dạy. Theo nghĩa này, coaching là một dạng ” nghề tổng hợp ” hoàn toàn có thể vận dụng để tương hỗ người mua trong nhiều góc nhìn, từ chăm nom sức khỏe thể chất, tăng trưởng cá thể, nghề nghiệp, thể thao, xã hội, mái ấm gia đình, chính trị, niềm tin, v.v… [ 8 ]

Huấn luyện kinh doanh (business coaching) là một loại hình phát triển nguồn nhân lực dành cho giám đốc điều hành, ban quản lý, đội nhóm và lãnh đạo doanh nghiệp.[11] Mục đích chính là cung cấp sự hỗ trợ, phản hồi và lời khuyên tích cực – trên cơ sở cá nhân hoặc đội nhóm – để cải thiện kỹ năng cá nhân trong môi trường kinh doanh, thay đổi hành vi thông qua đo lường tâm lý hoặc phản hồi 360 độ. Business coaching còn được biết đến với tên gọi executive coaching.[12]

Nghiên cứu cho thấy huấn luyện và đào tạo kinh doanh thương mại góp thêm phần ảnh hưởng tác động tích cực đến công tác làm việc cải tổ hiệu suất thao tác cũng như tăng trưởng bản thân. Có một số ít độc lạ nhất định về hiệu suất cao mang lại giữa việc sử dụng huấn luyện viên nội bộ và bên ngoài doanh nghiệp. [ 13 ]

Trong môi trường doanh nghiệp, huấn luyện lãnh đạo đã được chứng minh góp phần tăng cường sự tự tin của nhân viên khi trình bày ý tưởng của riêng họ.[14] Nghiên cứu đánh giá có hệ thống cũng cho thấy coaching có thể giúp giảm bớt căng thẳng tại nơi làm việc.[15]

Trọng tâm của huấn luyện nghề nghiệp (career coaching) là phát triển công việc và sự nghiệp.

Huấn luyện cuộc sống (life coaching) là quá trình giúp coachee xác định và đạt được các mục tiêu cá nhân – thông qua việc phát triển các kỹ năng và thái độ cần thiết để trao quyền cho bản thân.[8][16] Life coaching thường liên quan đến các vấn đề như cân bằng công việc – cuộc sống, thay đổi nghề nghiệp, và thường xảy ra bên ngoài môi trường làm việc.[17]

Trong thể thao, huấn luyện viên ( coach ) đóng vai trò giám sát và giảng dạy cho toàn đội nhóm cũng như cá thể từng người chơi .

Tiêu chuẩn hóa.

Kể từ giữa thập niên 1990, những hiệp hội chuyên nghiệp về coaching như Thương Hội Huấn luyện ( Association for Coaching – AC ), Hội đồng Cố vấn và Huấn luyện Châu Âu ( European Mentoring and Coaching Council – EMCC ), Thương Hội Huấn luyện Quốc tế ( International Association of Coaching – IAC ) và Liên đoàn Huấn luyện Quốc tế ( International Coach Federation – ICF ) đã triển khai tăng trưởng mạng lưới hệ thống tiêu chuẩn huấn luyện và đào tạo. [ 1 ] : 287 – 312 [ 18 ] Năm năm nay, chuyên viên tâm ý Jonathan Passmore đã đánh giá và nhận định : [ 1 ]

Mặc dù coaching đã trở thành một hoạt động giải trí tăng trưởng được công nhận, nhưng đáng buồn là vẫn chưa có tiêu chuẩn hoặc thỏa thuận hợp tác cấp phép nào được công nhận thoáng rộng. Các tổ chức triển khai chuyên nghiệp đã và đang liên tục tăng trưởng những tiêu chuẩn riêng của họ, nhưng việc thiếu pháp luật có nghĩa là bất kể ai cũng hoàn toàn có thể tự gọi mình là huấn luyện viên. [ … ] Việc nghề coaching có cần đến một bộ pháp luật hay tiêu chuẩn thống nhất vẫn còn là một yếu tố gây tranh luận .

Một trong những thử thách số 1 của coaching là nâng cao mức độ chuyên nghiệp, tiêu chuẩn và đạo đức. [ 18 ] Để cung ứng nhu yếu này, những cơ quan và tổ chức triển khai đào tạo và giảng dạy đã đưa ra những quy tắc đạo đức và tiêu chuẩn thành viên riêng không liên quan gì đến nhau. [ 1 ] : 287 – 312 [ 19 ] Tuy nhiên, vì không có đơn vị chức năng nào quản trị những cơ quan này, và chính do những huấn luyện viên không nhất thiết phải gia nhập những tổ chức triển khai đó, không có pháp luật chung về đạo đức và tiêu chuẩn trong nghành nghề dịch vụ này. [ 18 ] [ 20 ]Vào tháng 2 năm năm nay, AC và EMCC đã đưa ra ” Quy tắc đạo đức toàn thế giới ” cho toàn ngành. [ 21 ] [ 22 ] : 1

Khi hoạt động coaching ngày càng trở nên phổ biến,[23] hiều trường cao đẳng và đại học đã bắt đầu cung cấp các chương trình đào tạo huấn luyện viên được công nhận bởi một tổ chức chuyên nghiệp.[24]

Một số nhà phê bình nhìn nhận coaching như một dạng liệu pháp tâm ý – nhưng không chịu tác động ảnh hưởng bởi hạn chế pháp lý và pháp luật của nhà nước như so với tư vấn tâm ý. [ 18 ] [ 25 ] [ 26 ] [ 27 ] Do không có lao lý đơn cử, những cá thể không trải qua đào tạo và giảng dạy chính thức hoặc không được cấp chứng từ hoàn toàn có thể tự nhận là huấn luyện viên sức khỏe thể chất / đời sống một cách hợp pháp. [ 28 ]

Số liệu thống kê.

Một cuộc khảo sát năm 2004 với 2.529 thành viên ICF cho thấy 52,5 % có việc làm bán thời hạn là huấn luyện viên – và kiếm được 30.000 đô la Mỹ hoặc ít hơn, trong khi 32,3 % cho biết họ kiếm được ít hơn 10.000 đô la mỗi năm. [ 29 ]Một cuộc khảo sát khác năm năm nay của ICF ghi nhận, trong số 53.000 huấn luyện viên chuyên nghiệp, hầu hết hoạt động giải trí ở Mỹ. Thu nhập trung bình là 51.000 đô la Mỹ và hoàn toàn có thể lên tới hơn 100.000 đô la so với huấn luyện viên chuyên nghiệp. [ 30 ]

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *