Đà Lạt là xứ sở mộng mơ, thơ mộng, từ lâu đã gợi lên biết bao nhiêu xúc cảm, nỗi niềm với những tao nhân mặc khách từ thập phương ghé đến. Khó hoàn toàn có thể kể hết những bài hát viết về vùng đất này, nhưng người ta thường nhắc nhiều nhất đến “ Đà Lạt tam khúc ”, đó là TP Buồn, Đà Lạt Hoàng Hôn và Thương Về Miền Đất Lạnh. Có đến 2 trong 3 ca khúc này là của nhạc sĩ Minh Kỳ viết chung với nhạc sĩ Anh Bằng ( bút danh Dạ Cầm ) .

Click để nghe Thanh Tuyền hát Thương Về Miền Đất Lạnh

Nhạc sĩ Minh Kỳ là hậu nhân của hoàng tộc, quê quán ở Nha Trang, nhưng ông đã có mối duyên với xứ sở ngàn hoa và ngàn thông Đà Lạt trong những lần làm lữ khách tại đây. Ông bị điệu đàng với cảnh thơ mộng của những triền dốc, những đồi thông và con suối, trở thành nguồn thơ to lớn để ông cùng với nhóm Lê Minh Bằng đã sáng tác 3 nhạc phẩm bất tử : Đà Lạt Hoàng Hôn, Má Hồng Đà Lạt và Thương Về Miền Đất Lạnh. Đặc biệt, cả 3 ca khúc này đều được một người con nổi tiếng của Đà Lạt hát trước 1975 : Ca sĩ Thanh Tuyền .

Tôi nhớ Đà Lạt mơ ru lòng người lữ thứ với bao nhiêu ước mơ.
Lưu luyến Đà Lạt thơ
khi hoa anh đào nở đường lên phố xưa.
Dọc ghềnh suối đá lá chen hoa đẹp tươi
với sương lam nhẹ rơi với chim ca ngàn lời.

Thác ngàn là nơi hẹn hò
của giai nhân đón ai trong ngày vui.

Bài hát có giai điệu như thể một dòng suối tuôn chảy nhẹ nhàng đi vào lòng người, mang theo những hình ảnh đặc trưng của một xứ sở đã làm mê hoặc lòng người lữ thứ. Đà Lạt không chỉ là vùng đất của hoa, của tình yêu, mà còn là vùng đất của bao nhiêu tham vọng, vì khung cảnh tuyệt vời làm cho người ta như bước vào một cõi mộng, với sương lam nhẹ rơi ngang đầu, với chim ca ngàn lời ở cạnh bên, nghe như là đang ở một vùng tiên cảnh xa vời, là nơi hẹn hò lý tưởng của những tình nhân khắp chốn

Cam Ly vô tư lên tiếng than muôn đời.
Thông reo vi vu Than Thở như ngậm ngùi.
Lữ khách bâng khuâng, thương nhớ vô vàn
cuộc tình duyên nàng Trinh Nữ.

Cam Ly là dòng thác nhỏ nơi đầu nguồn ở Đà Lạt, và tiếng nước reo giữa một vùng hoang sơ như là tiếng than phiền đã vọng từ ngàn năm trước trở lại. Ghé bước đến hồ Than Thở nằm lặng yên giữa rừng thông trầm mặc, hành khách sẽ chợt thấy lòng mình bâng khuâng nhớ về chuyện tình Thảo trong Tâm bi thương chỉ mới mươi năm trước đó, chuyện tình của Hồ Than Thở …

Linh Sơn đâu đây buông tiếng chuông ban chiều.
Như ru ai say trong giấc mơ dạt dào.
Cho thế nhân thôi rũ hết u sầu
để lòng quay về bến yêu.

Linh Sơn là một trong những ngôi chùa tiên phong và nổi tiếng nhất của Đà Lạt. Giữa một thị xã trầm lặng, yên bình, tiếng chuông chùa ngân vang xa mỗi lúc chiều tà như thể một khúc nghê thường ru lòng người say trong những giấc mơ giữa đào nguyên. Người lữ khách đứng nghe thoáng vọng tiếng chuông ở xa xa, thấy lòng mình rũ được hết buồn bã của nhân thế để quay về những bình an trong tâm hồn .

Thôi nhé Đà Lạt ơi
Xa rồi em có nhớ có thương trong lòng nhiều.
Tuy tháng ngày dần trôi
nhưng bao nhiêu kỷ niệm ngày xưa khó vơi.

Đà Lạt thương mến đã ghi trong lòng tôi
biết bao nhiêu buồn vui lúc trao thân vào đời.
Xứ lạnh yêu ơi
Đừng buồn để lạt phai nét son trên làn môi.

Vì chỉ là người lữ khách nên thoáng gặp rồi cũng sẽ thoáng xa. Được ở bên nhau chỉ dăm ngày những để lại những luyến lưu mãi không thôi. Đà Lạt cũng được hóa thân thành một cô gái, như thể nhân tình quyến luyến, với lời nhắn nhủ của người lữ khách ở phương xa, rằng hãy “ đừng buồn để lạt phai nét son trên làn môi ” .

Đà Lạt thời nay hoàn toàn có thể vẫn đẹp, vẫn đẹp tươi và rực rỡ tỏa nắng với ngàn hoa, nhưng đã mất đi nét yên bình hoang sơ vốn có của năm cũ. Và với nhiều người, Đà Lạt không làm lạt phai nét son trên làn môi, mà nét son đã càng thêm đậm đà đến thái quá, không còn là cô sơn nữ làm say lòng người, mà đã như là những cô gái thành thị xí xọn, có đôi chút diêm dúa, để lại nuối tiếc vô bờ trong lòng bao nhiêu người đã từng trót mê hồn rồi .

Đông Kha 
Nguồn: nhacvangbolero.com

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *