Ta lại liên tục nhảm nhảm đây * đừng ai chọi dép ta nha * thêm mấy câu ta thấy hay hay nữa * không biết quý vị bè bạn thấy hay không nữa * Thôi kệ, post đại, blog ta mà, ai quan điểm gì được * hahahaha * cười khả ố

_ ” Vạn vật trên đời này không sống sót độc lập, chúng hòa quyện thành một mạng lưới trong một mối quan hệ phức tạp bủa giăng khắp thiên hà. ”

_”Cái gọi là ái tình, cái gọi là tình yêu. Chẳng hiểu vì sao cũng không cần biết điều gì, liền đem mình dâng lên. Đau một lần không chừa, lại mua dây buộc mình. Chung quy là yêu.”

_ ” Chúng ta đều đã quên, nhân sinh như trò hài kịch, còn tất cả chúng ta lại ở giữa hồng trần, chỉ là những con hát luôn khăng khăng cho rằng mình đúng … ”
_ ” Chuyện vĩnh viễn sánh cùng thiên địa, không vĩnh viễn cùng thiên địa thì không ai biết. ”
Sau đây là mấy bài thơ mà ta thấy hay hay nga ~
_Bài thơ này ta nghe khá lâu rồi, nhưng không biết tên T.T ta cũng chỉ dịch sơ sơ được thôi * có câu ta bó tay * ai biết tên và tác giả bài thơ thì giúp ta nha * cúi đầu cảm tạ *
Vấn thế gian tình thị hà vật
Trực giáo sinh tử tương hứa
Thiên nam địa bắc song phi khách
Lão khí sinh hồi hàn thử
Hoan nhạc thú, ly biệt khổ
Tựu trung nhi nữ si tình
Quân hữu ngữ vạn lý tằng vân
Chích ảnh hướng thùy khứ .
_Đây là bài thơ Thước kiều tiên
Tiêm vân lộng xảo, phi tình truyện hận, ngân hán điều điều ám độ
Kim phong ngọc lộ nhất tương phùng, tiện thắng khước, nhân gian vô số
Nhu tình tự thủy, giai kỳ như mộng, nhẫn cố thước kiều quy lộ
Lưỡng tình nhược thị cửu trường thì, hữu khởi tại, triêu triêu mộ mộ .
( Tần Quan )
Dịch thơ :
Âm thầm quá bước Ngân Hà
Sao bay gửi hận mây hoa khoe màu
Gió vàng sương ngọc tìm nhau
Đường trần muôn kiếp có đâu sánh cùng
Nhu tình mộng đẹp tương phùng
Ngậm ngùi chẳng nỡ ngoảnh trông thước kiều
Tình xưa nếu mãi còn yêu

Cầu chi sớm sớm chiều chiều bên nhau

( Bản dịch của Phi Hoa Phi Tuyết )
_ “ Thế thượng na hữu thụ thiên đằng ! ”
Sơn trung chỉ kiến đằng triền thụ
Thế thượng na kiến thụ triền đằng ?
Thanh đằng nhược thị bất đằng thụ
Uổng quá nhất xuân hựu nhất xuân
Trúc tử đương thu nhĩ bất thu
Duẫn tử đương lưu nhĩ bất lưu
Tú cầu đương kiểm nhĩ bất kiểm liệt
Không lưu lưỡng thủ kiểm ưu sầu. ”
( Dân ca Nước Trung Hoa )
Dịch thơ : “ Trên đời này làm gì có dây tơ hồng ! ”
“ Trong núi chỉ thấy cây tơ hồng
Trên đời nơi đâu thấy được dây tơ hồng ?
Cây tơ hồng non nếu chẳng leo cây
Uổng mất một xuân lại một xuân
Cây trúc đáng chặt ngươi không chặt
Cây măng đáng giữ ngươi chẳng giữ
Tú cầu đáng nhặt ngươi chẳng nhặt
Đôi tay không giữ, chỉ nhặt u sầu ”
( Không rõ người dịch )

Đánh giá:

Chia sẻ a ~

Thích bài này:

Thích

Đang tải …

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *