1. Đừng nói bí hiểm cho gió, gió sẽ thổi nó bay khắp cánh rừng .
2. Mây sẽ trôi theo gió như một lẽ tự nhiên và em yêu anh như định mệnh đã an bài .

3. Vì anh là gió nên tim em đóng lại. Vì anh là gió nên em bắt đầu đón nhận sự cô đơn.

4. Anh sẽ gửi hồn của anh vào gió vì từ khi đó em là bồ công anh .
5. Vì gió mang an về nơi ấy nên hồn em chẳng thấy ở nơi đây .
6. Trước kia gió vô tình lãnh đạm, giờ đây gió êm ả dịu dàng yêu thương đến lạ .
7. Đôi khi nắng cứ bảo gió khờ dại. Gió ngốc nghếch nên nắng mãi cứ mãi chở che .
8. Nỗi đơn độc của một gã độc hành sẽ lại càng tăng nên khi thấy những cảnh vật, hiện tượng kỳ lạ đại loại như vậy .
9. Anh đến rồi đi như một cơn gió thoảng, em cười rồi khóc như những cơn mưa rào .
10. Em như cơn gió phiêu du chẳng ai tìm kiếm nhưng lắm những kẻ đợi chờ, khi nào em về ; khi nào em quay trở lại ? Không ai biết, chỉ biết em còn long dong mơ về nơi nào xa lắm. Sau những nụ cười, đằng sau ánh mắt tinh khôi kia chừng như còn kiếm tìm nỗi đau sau những phương xa, tim hoài viễn du mơ mộng nơi đâu nhưng mãi ấp ủ tình đầu nghĩa cũ. Bao giờ em mới quên đi ?
11. Gió độ này chẳng lạnh đến xót xa ! Cái lạnh tháng Mười chẳng đủ ảm đạm để con người ta phải vấn vương một người nào khác !
12. Gió long dong, long dong qua từng con phố, từng ngôi nhà … Gió tự do hoàn toàn có thể làm mọi việc mà mình thích .
13. Đừng đi qua giông bão để chạy đến một người chẳng thể vì bạn mà đi qua cơn mưa .
14. Gió mùa về …. và đơn thuần là em thích nó vì chỉ đơn thuần là được lượn lờ trong gió thu se se lạnh .
15. Quần gió chưa có, mà gió đã về … luồn lạnh khe cửa, chui tọt vào kẽ chân .
16. Gió mùa về …. và đơn thuần là em thích nó vì chỉ đơn thuần là được lượn lờ trong gió thu se se lạnh .
17. Quần gió chưa có, mà gió đã về … luồn lạnh khe cửa, chui tọt vào kẽ chân .
18. Chuyện chiều muộn đầu tháng 11. Khi mà những cơn gió lạnh buốt và cả những cơn mưa phăn đến thì lại là lúc Anh mang toàn bộ đi mất !
19. Có phải mùa lạnh về, lòng người chỉ biết chui vào đơn độc, lấy nỗi nhớ làm tấm chăn mỏng dính đắp tạm ?
20. Sẽ chẳng gì mê hoặc bằng được ngồi ở góc phố quen, nhâm nhi cốc nước vối nóng và đón gió mùa về …
21. Cơn gió lạnh đầu mùa ùa về kéo theo bát ngát là nhớ. Tôi long dong trong chính nỗi nhớ tôi, miên man trong những suy tư rời rạc, chắp nối ..
22. Gió mùa về, mưa táp vào mặt. Nhưng mà cảm xúc thú vị là về nhà tắm giặt thật sạch, đắp chăn uống milo và xem phim .
23. Tôi muốn gửi nỗi nhớ vào cơn gió đầu mùa thoáng qua đến sưởi ấm trái tim băng giá của anh nơi góc nhỏ quán quen .
24. Gió ơi xin hãy mang những mảnh vỡ về em ra khỏi trái tim đang từng giây rỉ máu trong vô vọng này !
25. Nay gió mùa về. Trời bên ngoài âm u và thoáng những cơn gió se lạnh. Cái thời tiết khiến người ta dễ liên tưởng đang những người đầu đông, tự nhiên đang trong văn phòng mà mình thèm ngô khoai nướng quá thể .

26. Gió mùa về những chiếc lá chưa kịp vàng úa để rụng, vẫn còn đó lưu luyến chút nắng hanh vàng ruộm của mùa thu, tiếc nuối cho những gì còn sót lại của một ký ức đẹp nhưng rồi sẽ thành kỷ niệm.

27. Gió mùa về nghĩa là đông sắp về, chiều hồ tây lộng gió và đâu đó có những nụ hôn ấm cúng, những cái choàng tay đầy ấm cúng yêu thương. Cái se lạnh là cái cớ, cái nguyên do đc ôm nhau để sưởi ấm cho nhau. Ấm áp từ đôi bàn tay đan nhau, ấm cúng và niềm hạnh phúc nồng nàn đầy yêu thương .
28. Là như mong muốn hay không khi mình chưa có bất kỳ ký ức nào về những mùa đông được ủ ấm đôi tay. Có những lời hứa, một người đã quên hoặc không hề triển khai, còn một người luôn tưởng tượng và ước vọng về một mùa trong cổ tích .
29. Đủ nắng hoa sẽ nở, đủ gió chong chóng sẽ quay. Đủ yêu thương niềm hạnh phúc sẽ đong đầy .

30. Con gái à ! Đừng mong manh như bồ công anh trước gió. Hãy là xương rồng can đảm và mạnh mẽ trước bão giông .
31. Sóng xuất phát từ gió, Gió khởi đầu từ đâu ? Em cũng không biết nữa Khi nào ta yêu nhau .
32. Tại chiếc lá, hay tại cây đã không biết giữ lá ở lại ? Tại vì cơn gió từ đâu đến cuốn đi niềm hạnh phúc …
33. Đó là nguyên do tại sao ngay lần tiên phong anh đã gọi em là mây và tự nhận mình là gió. Vì khi mở màn yêu anh đã xác lập sẽ không khi nào bỏ rơi em .
34. Tình yêu của anh nhẹ nhàng như gió, mỏng mảnh như nắng và rồi để lại cho em cay đắng ngút ngàn .
35. Hoa rụng rồi sẽ lăn theo gió rồi cũng tàn tạ theo mưa. Không phải vì cô sợ gió, cũng chẳng vì sợ mưa. Có điều, đôi lúc cô sợ … sự đơn độc !
36. Cái lạnh nhất không phải là cơn gió khi trời sang đông, mà là sự vô tâm của một người mà bạn xem là tổng thể .
37. Gió độ này chẳng lạnh đến xót xa, cái lạnh tháng mười một hình như chẳng đủ ảm đạm để con người ta phải vấn vương một người nào khác .
38. Nếu anh là gió, em nguyện làm mây, bay theo anh qua những ngọn núi cao, vượt giông bão. Dẫu cho thân xác này chỉ còn là mãnh vụn em vẫn một lòng theo từng dấu chân anh .
39. Dẫu cơn gió kia có lạnh buốt tay em nhưng cũng không hề làm tắt đi ngọn lửa trong trái tim đã được anh thắp lên trong một lần bão tố .
40. Em ước em là gió, ước anh là mây để được cùng nhau ta bay khắp trần gian này .
41. Gió ngày đông, từng cơn mang theo cái lạnh se cắt da thịt, gió len lỏi qua khung cửa sổ, từng góc nhà. Gió lùa vào lồng ngực lạnh buốt, gió nhắc anh rằng em đã đi xa để lại anh một khoảng chừng trời cô độc chẳng còn chút hơi ấm từ đôi tay quen thuộc .
42. Những ngày gió mùa thổi về, em cuộn mình trong chiếc chăn ấm cúng đủ để sưởi ấm một khung hình gầy gò, nhỏ bé. Em sợ mùa đông, em không dám bước ra cửa, sợ cảm xúc đơn độc một mình long dong chốn đông người nấp nập, sợ cái lạnh nhiều lúc giật mình bám vào đôi tay mỏng mảnh không còn được anh che chở. Em sợ phát hiện mình đã thật sự mất anh !
43. Có những ngày, đặc biệt quan trọng là như ngày hôm nay, một TP. Hà Nội đầy gió và se lạnh, chỉ muốn nằm lỳ trên giường, nghe một bản balad da diết buồn, và nhớ về một người chỉ còn trong ký ức .
44. Ngày hôm ấy là lần trực tuần ở đầu cuối, cũng là ngày gió mùa đông bắc đợt 1 về. Vẫn còn xót lại vài cành hoa phượng trước khi thực sự kết thúc mùa hè .
45. Gió mùa về. Đi ăn kem đã không còn lo chảy ra tay, đã xuýt xoa với từng thanh nem nướng cay nóng. Đi qua những phố Đinh liệt, Hàng Bông đã thấy mùa về trên những sắc màu của từng cuộn len, đã thấy trên cầu Long Biên len lỏi mùi ngô nướng. Gió đã thổi cả những người bần hàn đêm nay ngủ ngoài trời kia không mảnh chăn hẹp, mong rằng sẽ lại có đội tình nguyện nào đó thương mà sẻ chia cùng họ .
46. Gió mùa về nghĩa là đông sắp về, chiều hồ tây lộng gió và đâu đó có những nụ hôn ấm cúng, những cái choàng tay đầy ấm cúng yêu thương. Cái se lạnh là cái cớ, cái nguyên do đc ôm nhau để sưởi ấm cho nhau. Ấm áp từ đôi bàn tay đan nhau, ấm cúng và niềm hạnh phúc nồng nàn đầy yêu thương .
47. Em muốn mình bên nhau những ngày gió mùa về. Sáng sớm mở mắt ra là em hoàn toàn có thể nhìn thấy anh bên cạnh, anh cười rồi ôm em chặt thêm nữa. Mùa đông sắp đến chưa anh ?

48. Chiều nay nắng vẫn trong xanh, trên cao gió vẫn ngọt lành, hạ nơi đây chỉ thoáng qua với mớ ký ức bùng nhùng thôi còn đậm vị. Mặt khác, đôi lúc lòng còn thấy lạnh, lạnh khi nhớ tới một thời tháng sáu chưa hẳn đã vào thu, một thời mà tháng sáu vẫn còn rực cháy lên những khoảng trời nô nức gió.

49. Trong cái lạnh của những đợt gió cuối mùa, lơ lửng đầu trăng là những tiếng than vãn nặng nề của sương khuya rơi trên phiến lá, chiều rồi hoàng hôn gió trở, liệu chốc nữa nàng mưa đa mang có ghé ngang đây ?
50. Như gió với mây cứ mãi vờn đùa ; như đêm với ngày cứ mãi đuổi nhau nhưng toàn bộ chỉ là thoáng chốc. Có những thứ sinh ra đã là của nhau nhưng chẳng thể bên nhau cho đầy tíc tắc, âu là duyên phận. Đôi khi chưa kịp nhận ra ta đã thương nhau thì áo yêu đương đã bạc mất màu .

Source: http://139.180.218.5
Category: tản mạn

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *