Trăng từ lâu đã đi vào thơ ca trở thành đề tài của rất nhiều thi sĩ. Ánh trăng sáng trên bầu trời không của riêng ai nhưng lại là nguồn cảm hứng cho các bài thơ về trăng ra đời. Mỗi bài đều có cách tả ánh trăng khác nhau, mang những ý nghĩa khác nhau. Không bao giờ có sự trùng lặp về trăng trong các bài thơ. Chính vì vậy, bài nào cũng hay và hấp dẫn.
Thơ về trăng đẹp nao lòng người
Nội dung chính
Thơ về trăng của những nhà thơ nổi tiếng
Thơ về trăng do sntv.vn sưu tầm dưới đây đều là top những bài thơ hay và xuất sắc nhất của các nhà thơ. Có những tác phẩm đã được giới thiệu trong sách văn học để học trò đông đảo sinh viên học sinh biết đến và cảm nhận. Có thể nói, những nhà thơ làm thơ về trăng nhiều nhất phải kể đến Hàn Mạc Tử, Xuân Diệu và Hồ Chí Minh. Bộ sưu tập thơ của họ rất nhiều bay hay, hấp dẫn và có ý nghĩa đặc biệt.
Bạn đang đọc: Top những bài thơ về trăng hay nhất của các Thi Sĩ
Thơ trăng của Hàn Mạc Tử
Hàn Mạc Tử được biết đến với phong những thơ rất buồn, sầu cảm. Có lẽ nó xuất phát từ việc ông là người hẩm hiu, mắc bệnh phong nên bị người đời hắt hủi, những năm cuối đời phải sống ở trại thương Quy Nhơn và chết ở đó. Trong những ngày đơn độc thì thì ngoài làm thơ thì ông chỉ hoàn toàn có thể làm bạn cùng với ánh trăng. Các tác phẩm của ông rất tiêu biểu vượt trội như Đà Lạt trăng mờ, Trăng vàng trăng ngọc, uống trăng, đánh lừa, huyền ảo, ưng trăng …“ Trăng, Trăng, Trăng ! Là Trăng, Trăng, Trăng ! Ai mua trăng tôi bán trăng choKhông bán đoàn viên, ước hẹn hò … Bao giờ đậu trạng vinh quy đãAnh lại đây tôi thối chữ thơ. Không, không không ! Tôi chẳng bán hòn Trăng ! Tôi giả đò chơi, anh tưởng rằngTôi nói thiệt, là anh dại quá : Trăng Vàng Trăng Ngọc bán sao đang. Trăng, Trăng, Trăng ! Là Trăng, Trăng, Trăng ! Trăng sáng trắng sáng khắp mọi nơi, Tôi đang cầu nguyện cho trăng tôi. Tôi lần cho trăng một tràng chuỗi, Trăng mới là trăng của Rạng Ngời. Trăng, Trăng, Trăng ! Là Trăng, Trăng, Trăng ! ”( Trăng vàng trăng ngọc )
Ánh trăng luôn sáng tỏ trên khung trờiMở đầu bài thơ là một chuỗi Trăng được lặp đi lặp lại. Điệp khúc trăng vang lên nhưng với điều là đang rao bán trăng. Thật kỳ lạ, trăng là của vạn vật thiên nhiên, không của riêng ai mà lại đi rao bán. Nhưng tác giả lại nhấn mạnh vấn đề chỉ bán trăng chứ không bán tình nghĩa của mình. Xong rồi nhà thơ lại đùa cợt rằng mình chỉ giả đòn chơi mà thôi, ai tin vào lời rao bán đó thì quả là dại. Trăng hình tượng cho tình nghĩa thủy chung, một lòng son sắt với người thì sao lại bán được .
Trăng gắn liền với tình cảm của thi sĩCái hay của bài thơ là lấy chủ đề bán trăng ra để bàn luận. Điệp khúc Trăng ở đầu bài thơ là rao bán, điệp khúc ở cuối bài thơ lại là khẳng định chắc chắn gọi trăng tha thiết, muốn giữ trăng của riêng mình chứ không bán. Sự biến hóa ấy biểu lộ nỗi niềm day dứt của nhà thơ .Ta căm với tiếng reo khôTa buồn với liễu bên hồ ngẩn ngơNgông cuồng đi hái vần thơYêu đương, rót nước để chờ trăng lênBóng Hằng trong chén nằm nghiêngLả lơi, tắm mát, làm duyên gợi tìnhSóng xao mặt nước rung rinhLòng ta khát miếng chung tình từ lâuUống đi cho đỡ khô hầuUống đi cho bớt cái sầu mênh mangCó ai nuốt ảnh trăng vàngCó ai nuốt cả bóng nàng Tiên NgaĐã thèm cái giấc mơ hoa( Uống trăng )
Trăng đẹp trong mắt mọi người
Tiếp theo về chủ đề thơ về trăng trong thơ Hàn Mạc Tử, sntv.vn giới thiệu bài thơ Uống trăng cũng là một đề tài lạ chỉ có ong mới nghĩ ra. Có một chút gì đó rất ngông cuồng, vừa rao bán trăng giờ lại buốn uống trăng. Trăng không phải là nguồn nước nào nhưng rót chén nước chờ trăng lên thì nhà thơ sẽ uống được ánh trăng. Đó là lúc mặt trăng in bóng vào chén nước rung rinh lấp lánh theo làn sóng nước. Nhà thơ tưởng tượng ra chị Hằng lả lơi tắm mát gợi tình mà nhà thơ thì đang thèm tình yêu lắm rồi nên quyết uống cả bóng nàng Tiên Nga cho bớt say giấc nồng.
Ta không nhấp rượuMà lòng ta sayVì lòng nao nức muốnGhì lấy đám mây bayTé ra ta vốn làm thi sĩKhát khao trăng gió mà không hayTa đi bắt nắng ngừng, nắng reo, nắng cháy, Trên sóng cành, sóng áo cô gì má đỏ hây hâyTa rình nghe niềm ý bâng khuâng trong gió lảngVới là hơi thở nồng nàn của tuổi thơ ngâyGió nâng khúc hát lên cao vútVần thơ uốn éo lách rừng mâyTa hiểu ta rồi, trong một phútLời tình chơi vơi giữa sương bayTiếng vàng rơi xuống giếngTrăng vàng ôm bờ aoGió vàng đang xao xuyếnÁo vàng bởi chị chưa chồng đã mặc đi đêmTheo tôi đến suối xa miềnCõi thơ, cõi mộng, cõi niềm yêu đươngMây trôi lơ lửng trên dòng nướcĐôi tay vốc uống quên lạnh lùngNgả nghiêng đồi cao bọc trăng ngủĐầy mình lốm đốm những hào quang .( Ngủ với trăng )
Thơ hay về trăngNgủ với trăng cũng là bài thơ rất hay của Hàn Mạc Tử. Ngay từ đầu bài thơ trong cái say của cơn mê chứ không phải rượu có cái gì đó gọi là mơn trớn giữa gió và trăng vì chúng bảo phủ lẫn nhau, ôm nhau ngủ như một đôi tình nhân vậy. Trong cơn say ấy, nhà thơ tưởng tưởng mình đi bắt nắng, bắt gió rình nghe tâm sự của tự nhiên và chợt nhận ra “ lời tình chơi vơi ” không có ai đảm nhiệm .
Thơ trăng của thi sĩ tình yêu Xuân Diệu
Trăng nhập vào đây cung nguyệt lạnh, Trăng thương, trăng nhớ, hỡi trăng ngần. Đàn buồn, đàn lặng, ôi đàn chậm ! Mỗi giọt rơi tàn như lệ ngân. Mây vắng, trời trong, đêm thuỷ tinh ; Lung linh bóng sáng bỗng rung mìnhVì nghe nương tử trong câu hátĐã chết đêm rằm theo nước xanh. Thu lạnh càng thêm nguyệt tỏ ngời, Đàn ghê như nước, lạnh, trời ơi … Long lanh tiếng sỏi vang vang hận : Trăng nhớ Tầm Dương, nhạc nhớ người … Bốn bề ánh nhạc : biển pha lê. Chiếc hòn đảo hồn tôi rợn bốn bềSương bạc làm thinh, khuya nín thởNghe sầu âm nhạc đến sao Khuê
Ánh trăng nói họ lòng thi sĩNói đến Xuân Diệu ngoài những bài thơ chủ đề tình yêu thì thơ về trăng cũng là một thế mạnh của ông. Được nhiều chuyên viên nhìn nhận cao trong tác phẩm Nguyệt Cầm với phong thái làm thơ rất mới lạ. Không khí bao trùm lên bài thơ chính là sự lạnh lẽo, trăng lạnh như con người lạnh đơn độc vậy. Trăng được ví như linh hồn đơn độc đang cố nhập vào dây đàn tìm chỗ tựa nương. Trăng hóa thân thành cây đàn nguyệt và dây đàn thì đánh ra âm sắc của trăng .
Xem thêm: Tam giác.
Trăng soi sáng mặt hồÂm thanh của nguyệt cầm nói hộ lòng thi sĩ cứ nao nao, từng đợt, từng đợt như chực trào ra nơi khoé mắt : “ trăng thương, trăng nhớ, trăng ngần ” ; “ Đàn buồn, đàn lặng, đàn chậm ”. Giai điệu trăng – đàn, đàn – trăng cứ thế lặp đi lặp lại tạo cảm xúc ảo ảo, thật thật cứ xoáy vào ta, da diết lạ kỳ. Xuân Diệu đã đưa tiếng đàn lên một tầm mới. Mặc dù không có câu thơ nào có sự Open của con người nhưng đều nói hết lên tâm trạng buồn, đơn độc đến nao lòng của con người. Cụ thể ở đây chính là thi sĩ .“ Khách ngồi lại cùng em trong chốc nữa ;Vội vàng chi, trăng lạnh quá, khách ơi ! ”“ Đêm nay rằm : yến tiệc sáng trên trời ;Khách không ở, lòng em cô độc quá !Khách ngồi lại cùng em ! Đây gối lả ,Tay em đây mời khách ngả đầu say ;Đây rượu nồng. Và hồn của em đây ,Em cung kính đặt dưới chân hoàng tử ” .( trích Lời kỹ nữ )
Vầng trăng tròn mùa thuTừ xưa đến nay, trăng luôn là hình tượng đẹp nhất, trong sáng và thuần khiết nhất không vướng bụi trần. Thế nhưng Xuân Diệu lại dám đặt trăng và kỹ nữ ở bên cạnh nhau. Xuân Diệu đã thốt lên hộ lời kỹ nữ thiết tha níu kéo khách làng chơi trong khoảnh khắc lìa xa vì đêm trăng rằm mà em lạnh quá. Kỹ nữ nguyện dâng hiến hết bản thân mình, cúi mình cung kính dưới chân hoàng tử cốt để được bớt đơn độc. Xuân Diệu đã vượt lên sự dung tục, , những lời thơ đa cảm và bao dung hướng tới vẻ đẹp sáng trong, thánh thiện của vạn vật thiên nhiên và tình người. Kỹ nữ cũng là người, cũng là cái đẹp và cũng biết yêu thương, Níu kéo khách làng chơi thì có gì là sai hay sao. Mượn thân phận người kỹ nữ, nhà thơ đã cảm thông cho một bộ phận con người bị đày đọa về số phận nhưng vẫn khát cháy sự gặp gỡ và tình yêu thương thành thực .
Thơ về trăng của Hồ Chí Minh
Thơ của bác đầy trăng là một đánh giá và nhận định không hề sai. Trong suốt cuộc sống của mình Bác đã dành sự ưu tiên cho trăng bằng những từ ngữ đẹp nhất. Qua ánh trăng nói lên nỗi niềm của vị lãnh tụ luôn đau đáu việc nước việc nhà
Vọng nguyệt
” Trong tù không rượu cũng không hoa, Cảnh đẹp đêm nay, khó lãnh đạm ; Người ngắm trăng soi ngoài hành lang cửa số, Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơRượu hoa vốn phải ở cùng nhau trong khung cảnh thơ mộng, xinh đẹp thì trong tù làm thế nào mà có được. Nhưng bằng tâm hồn của người thi sĩ thì trăng vàng vẫn có hương thơm thoang thoảng của hoa và chất men say của rượu. Trong khung ảnh tù túng, chật hẹp và hôi hám của nhà tù, thi sĩ chỉ hoàn toàn có thể ngắm trăng qua khe cửa nhỏ nhưng cảnh đẹp thì vẫn lãnh đạm .Bài thơ có ý nghĩa khẳng định chắc chắn dù tuy nhiên sắt gông cùm, xiềng xích không thể nào trói buộc được tâm hồn người chiến sỹ. Đồng thời toát lên niềm tin không khi nào chịu khuất phục số phận, sáng sủa yêu đời. Trăng và người có mối quan hệ thân mật với nhau .Trăng trong thơ Bác, ánh trăng Open rất nhiều lần :” Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổTrăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ ” ( Ngắm trăng ) ” Trăng gió đêm Thu gợn vẻ sầuChẳng được tự do mà thưởng nguyệtLòng theo vời vợi mảnh trăng Thu ” ( Trăng thu ) ” Chòm sao đưa nguyệt vượt lên ngàn ” ( Giải đi sớm )
Đối với người chiến sĩ có những đêm nằm rừng canh gác có một mình thường rất cô đơn. Không có ai bầu bạn nói chuyện và họ thường lấy trăng làm bạn của mình để vơi đi nỗi nhớ nhà, nhớ quê hương.
Trăng trong thơ Bác
Những bài thơ về trăng luôn để lại trong lòng người đọc nhiều cảm xúc sâu lắng. Nếu bạn muôn cảm nhận về thơ trăng hay và đẹp hãy theo dõi sntv.vn thường xuyên nhé.
Source: http://139.180.218.5
Category: tản mạn