Hãy là chính mình đi anh nhé, em sẽ luôn yêu anh, luôn ở bên cạnh anh, luôn ủng hộ anh và luôn chờ đợi anh, vì tình cảm em dành cho anh không đơn giản là tình yêu nam nữ mà nó còn là tình bạn, một người tri kỷ, có đi suốt cuộc đời này em vẫn không thể tìm thấy đuợc. (Thuy)
Từ: thach thuy
Đã gửi: 06 Tháng Mười 2011 10:21 CH
Anh thân yêu!
Không biết từ bao giờ em lại có thói quen thích đọc mục Tâm sự trên trang VnExpress.net. Hàng ngày dù bận rộn cách mấy em vẫn tranh thủ lướt qua để xem các bài viết với đầy đủ những câu chuyện tình cảm đan xen những cảm xúc khác nhau, của những người đã yêu, đang yêu và sẽ yêu. Hôm nay em lại chính là người trải lòng.
Mình đã yêu nhau được 3 năm rồi anh nhỉ? Nếu không kể khoảng thời gian 2 tháng gần đây thì quả thật 2 đứa mình đã có một quãng thời gian bên nhau thật vui và hạnh phúc. Em và anh, cả 2 chúng ta đến với nhau khi con tim đã không còn yêu một cách trọn vẹn, cả hai đứa đều trải qua những cuộc tình dang dở nhưng cho đến giờ phút này, trong tận đáy lòng mình em vẫn cảm thấy mình thật hạnh phúc khi được anh yêu và yêu anh.
Trong khoảng thời gian 3 năm đã không ít lần chúng ta giận hờn chỉ bởi cái tính cứng đầu và ương ngạnh của em. Anh vẫn âm thầm chịu đựng và bỏ qua, mặc dù biết mình sai nhưng em vẫn thích được anh chiều chuộng nên em đã bỏ ngoài tai những điều anh nói.
“Góp gió thành bão”, đó quả thật là một chân lý. Em vẫn ngoan cố sống theo cách của mình, để rồi những cơn gió nhỏ đã thành cơn bão và nó dường như cuốn trôi mọi thứ mà em và anh đã xây dựng bấy lâu nay. Em đau khổ vật vã, mỗi ngày qua đi đối với em nó nặng nề như mình phải mang trên vai một ba lô cả 100kg leo lên ngọn núi cao. Em đang cố gắng lê từng bước để không tuột dốc và hơn bao giờ hết em phải cố gắng để không đánh mất tình yêu của em.
Em yêu anh nhiều lắm anh biết không? Em biết anh cũng không vui vẻ gì khi 2 đứa trở nên như vậy nhưng biết làm sao bây giờ. Em đã làm cho mọi thứ trở nên nặng nề. Trong lúc anh cần thời gian để lo toan công việc, gia đình, học hành, vì tương lai anh vẫn ở phía trước thì em lại không thể cảm thông. Em biết anh thật khó xử. Anh cũng không vui khi thấy em suốt ngày chỉ biết khóc lóc, nhưng anh không biết phải quyết định như thế nào. Chính vì thế mà anh đã để em lựa chọn tiếp tục ở bên anh hoặc sẽ xa anh.
Em thật ích kỷ đúng không anh? Chính em là người nói chia tay với anh trước và còn bảo với anh rằng em đã bắt đầu tìm hiểu người khác. Em thật là ngốc, em cứ nghĩ rằng em nói như thế thì anh sẽ tìm cách để giữ lấy em, nhưng thật sai lầm khi những lời nói của em đã làm cho anh phải buồn.
Có lần anh đã từng nói: “nếu em tìm người khác tốt với em hơn thì hãy đến với người đó, còn nếu không thì hãy chờ anh”. Lúc đó em cũng không thể hiểu hết câu nói của anh và cứ nghĩ rằng anh không cần em nữa. Em nợ anh một lời xin lỗi, em đã yêu anh bằng sự ích kỷ của mình. Em chỉ biết lao vào anh để được anh che chở, yêu thương, và cho đến bây giờ khi mọi thứ sắp sửa tan ra theo “cơn sóng” dữ thì em lại đau đớn, hối tiếc. Có phải đã quá muộn màng không anh?
Hãy cho em một cơ hội để mình bắt đầu lại anh nhé, em vẫn chờ anh ở cuối con đường. Vì hơn ai hết em biết mình yêu và cần anh trong cuộc sống này đến dường nào. Từ bây giờ em sẽ tập sống một cuộc sống tốt hơn, không yếu đuối và tập quen dần với việc em đã không còn anh dỗ dành khi khóc nhè, không được anh chở đi ăn, xem film, uống cafe vào mỗi tối cuối tuần, không còn được anh nhắn tin với những lời yêu thương, đó sẽ là những điều thật sự quá khó khăn với em.
Em hứa sẽ cố gắng để anh không bận tâm về em và để anh có thể tập trung vào công việc, học hành, thực hiện mọi dự định của mình. Em vẫn còn nhớ anh đã nói với em khi mình bắt đầu yêu nhau: “Anh yêu em vì anh thấy anh được là chính mình khi ở bên em.
Hãy là chính mình đi anh nhé, em sẽ luôn yêu anh, luôn ở bên cạnh anh, luôn ủng hộ anh và luôn chờ đợi anh, vì tình cảm em dành cho anh không đơn giản là tình yêu nam nữ mà nó còn là tình bạn, một người tri kỷ, có đi suốt cuộc đời này em vẫn không thể tìm thấy được. Em yêu anh.
Source: http://139.180.218.5
Category: tản mạn