Biết đâu cuộc đời cũng sẽ tặng bạn một tri kỷ đồng hành như Minh Hà? Một cô gái chỉ mười mấy đôi mươi thua anh gần 2 con giáp được mẹ dặn “5 năm, 10 năm cũng hạnh phúc rồi con” cứ vậy mà ở bên anh Lý Hải, lấy anh, tin ở anh và cùng anh làm phim?
Thời điểm tôi tập tành đi hát là năm 1988, khi vẫn còn là một sinh viên ngồi ghế nhà trường và hát chỉ để kiếm tiền nuôi sống bản thân. Mãi đến năm 1991, tôi mới chính thức đi theo con đường này. Vừa hát, vừa viết kịch, đóng kịch, làm vũ công… nói chung là đủ thứ cho đoàn kịch nói trẻ Thành phố.
Bạn đang đọc: Lý Hải – Minh Hà: 16 năm bên nhau, cùng mơ một giấc mơ chung dù chưa từng nói câu “Anh yêu em”
Đến năm 1993, lần tiên phong tôi được lên TV và cũng từ đó người theo dõi mở màn biết đến Lý Hải. Ngày ấy, ca sĩ được lên TV là … kinh khủng lắm, vì làm gì có báo mạng như giờ đây đâu. Rất nhiều tờ báo ca tụng với những tựa đề như ” Sự Open của khuôn mặt mới “, đại loại vậy. Trời ơi, thời hạn đó tôi có nhiều show kinh khủng luôn. Tôi chưa dám nghĩ mình nổi tiếng, nhưng đã có show để giàn trải đời sống hàng ngày. Quãng thời hạn từ 1993 – 1996, tôi ở trên đỉnh của chạy show. Rồi Làn Sóng Xanh Open và mang theo một làn gió mới cho âm nhạc. Tôi lúc đó theo đuổi thể loại nhạc nhảy, giai điệu sôi động nên lúc đó giống như … lỗi thời khi nhạc Việt sang một trang mới. Đến năm 1997, tôi lao dốc rất nhanh. Mới trước đó còn nhiều show đến mức không kịp thở, mà bất ngờ đột ngột ngồi chờ cũng không thấy ai gọi đi. Sự im re đó khiến tôi muốn … bỏ nghề luôn .Nhưng đúng là ông trời vẫn thương. Tôi vẫn yêu nghề, vẫn nhiệt huyết. Đến năm 1999, tôi bắt tay làm Trọn Đời Bên Em và lại được biết đến, lại mở màn có lời mời đi show .Trọn Đời Bên Em ghi lại lần tiên phong Lý Hải phải đi cầm sách vở nhà, được khoảng chừng một trăm mấy chục triệu, vay nóng 3 % để làm. Khi đó, mái ấm gia đình tôi cũng có vốn làm ăn nhưng sự tự ái của tôi không được cho phép, tôi không dám chạy về nhà để mượn tiền mái ấm gia đình .Trước khi đi hát, tôi đã từng có thời hạn đi học may. Ở dưới quê thì ý niệm cứ đi kiếm một cái nghề để làm, để kiếm sống. Gia đình cũng cho mấy chỉ vàng để ĐK đi học may, ở ngay đường Bùi Viện kế bên trường Sân khấu Điện ảnh luôn. Tôi học được 6 tháng, may được cái quần xà lỏn thì … nghỉ vì không có năng khiếu sở trường khi ngồi một chỗ .Cũng may được trời thương, Trọn Đời Bên Em vừa ra đời đầu năm 2000 thì trở thành cú hích rất lớn. Tôi được mời đi show liên tục. Chỉ trong 1 tháng trời, Lý Hải đã trả hết nợ, chuộc được cả sổ đỏ chính chủ mang về. Tôi giống như một người chết đi rồi được sống lại, không thể nào nghĩ mình hoàn toàn có thể đứng lên đi tiếp chứ nói gì tới việc còn hoàn toàn có thể bước tiến vững vàng hơn .Trong thời gian đó, ca nhạc chỉ minh họa không có nội dung. Lý Hải là người tiên phong làm nhạc có diễn biến, có đầu đuôi đàng hoàng và xuyên thấu để trở thành ngữ cảnh. Điều này tạo nên một làn sóng mới và khiến âm nhạc bùng nổ từ năm 2000, 2001 trở đi .Khi đó, tôi chỉ nghĩ mình phải cảm ơn mọi người đã dành cho tôi sự yêu quý, tiếp đón. Trước đó, tôi cứ nghĩ mình sẽ mãi mãi không khi nào được đứng trên sân khấu cầm mic hát nữa, vậy mà giờ được mọi người ủng hộ, gọi nhiều show như thế thì còn tâm lý để tâm gì nữa ?” Lý Hải luôn là người sinh sau đẻ muộn, nổi tiếng muộn hơn người khác … “Cái số của Lý Hải luôn là người sinh sau đẻ muộn, nổi tiếng cũng muộn hơn người khác, cái gì cũng đi chậm hơn người khác. Lúc Trọn Đời Bên Em thành công xuất sắc tôi cũng 33-34 tuổi rồi, ở tuổi đó như người ta đã sắp là ca sĩ về vườn thì tôi lại bật lên. Cho tới giờ đây cũng vậy, khoảng chừng thời hạn tôi chuyển qua làm đạo diễn điện ảnh cũng đã ở tuổi 50, cái tuổi rất trễ. Các bạn trẻ nếu có thời cơ thì đã làm ở năm hai mươi mấy tuổi rồi. Nhưng tôi không bị áp lực đè nén về tuổi tác đè nặng đâu, trong đầu tôi chưa khi nào nghĩ mình già cả .Cũng đúng một phần. Khi tôi bước chân lên thành phố cũng toàn là ăn nhờ ở đậu với hai bàn tay trắng. Tôi thậm chí còn không khi nào dám mơ đến một ngày có xe Honda để đi thì sao dám mơ có ngày mình lập mái ấm gia đình, có vợ có con ? Tôi không dám mơ mà chỉ biết nỗ lực, nỗ lực rất là hoàn toàn có thể .Lý Hải cảm nhận được là mình sinh ra để thao tác. Lúc nào, tôi cũng chỉ nghĩ tới việc làm, không thao tác tay chân thì cũng thao tác trí óc, miễn là khi nào cũng phải thao tác .Hồi xưa, tôi quá nghèo nên toàn bộ việc làm tôi từng làm đều vì muốn cố gắng nỗ lực thoát nghèo. Nỗi ám ảnh nghèo nó kinh khủng lắm. Thậm chí có những năm, nhà làm không ra tiền thì Tết đó lấy đồ của anh trai rồi sửa lại mặc chứ không có đồ mới. Nỗi ám ảnh đó ăn sâu vào trí óc của tôi, sợ lắm .Khi ta nghèo, ta sợ nhất mọi người nhìn mình không ra gì .Thời gian sau khi lập mái ấm gia đình thì kinh tế tài chính của tôi khởi đầu tạm ổn, Lý Hải hoàn toàn có thể tự nuôi bản thân và cả mái ấm gia đình mình. Bây giờ khi mục tiêu thao tác của tôi không phải vì cơm áo gạo tiền nữa. Mà bởi việc làm khiến tôi cảm thấy bản thân mình không bị già và tụt hậu đi. Tôi cũng hoàn toàn có thể có thêm thu nhập để lo cho mái ấm gia đình mình một đời sống tốt hơn nữa. Lý Hải không mơ mộng bản thân mình phải bằng bất kể người nào, chỉ mong làm thế nào không … thiếu nợ ai là được rồi .Một phần là do khi đó duyên chưa tới .Thật ra, tôi quen bà vợ Minh Hà từ năm 2004. Khi đó, Hà còn quá trẻ, mới học ĐH năm thứ nhất. Thế nên muốn kết hôn cũng phải chờ 4 năm cho bả ra trường. Tốt nghiệp xong, Hà lại sang Anh học thêm thạc sĩ 2 năm nữa. Vậy là tôi là chờ đón tiếp, thành ra quen nhau 6 năm rồi mới cưới .Gia đình tôi gốc miền Tây, vốn chân chất và ngay thật. Cả nhà nghe nói tôi đi theo con đường thẩm mỹ và nghệ thuật thì cũng sợ, sợ bay bổng rồi tự làm khổ mình và khổ người. Dưới quê quan trọng việc mái ấm gia đình, cứ chút xíu lại giục lấy vợ, lấy … đại cũng được, không có tiền thì về quê má lo. Mỗi lúc về nhà, tôi không dám nói thật là nhiều lúc đang gặp khó khăn vất vả. Gia đình hỏi trên đó làm ăn được không thì cứ nói con làm được, con có tiền, có của ăn của để. Nhưng trong thực tiễn thì ở nhà thuê, khổ thấy mồ mà đâu dám nói .
Mỗi lần về thăm nhà sợ nhất câu : “Ủa chừng nào lấy vợ?”, “Sao bạn gái đâu?”, “Tới giờ bằng tuổi con, người ta trong xóm 2-3 đứa rồi. Không ấy về đây làm mai cho một người chứ gì đâu khó khăn vậy”. Lúc đó tôi cũng dạ dạ, những lần sau thì… trốn luôn, né đi để không phải nghe nữa chứ bị nhắc tôi cũng hoảng.
Khi nổi tiếng thì tôi cũng đã ở tuổi đủ chín chắn rồi. Cái để Lý Hải sống được trong showbiz hơn 30 năm là : Tôi thấm được một điều rằng, thời gian mình nổi tiếng, mình phải biết giữ mối quan hệ với bè bạn và những người xung quanh. Bất kỳ ngôi sao 5 cánh nào cũng vậy, qua thời rồi tất cả chúng ta sẽ đi xuống, nếu ta không biết giữ thì sau khi mình không còn trên đỉnh điểm, mời bè bạn đến nhà chơi thì người ta cũng không đến .Lý Hải luôn nhắc mình một điều : Dù có nổi tiếng hay không, có tiền hay không thì khi nào cũng phải sống như vậy. Nếu những người biết rành về Lý Hải sẽ thấy khi thành công xuất sắc hay không thành công xuất sắc, tôi vẫn là Lý Hải của thời xưa, không có gì đổi khác .Khi học lớp 11, tôi làm người mẫu thì có đi quay cho một MV của anh Lý Hải là bài Kiếp Phong Ba. Thực ra lúc đó Hà còn rất nhỏ, cũng chỉ thao tác với anh Hải như một người đồng nghiệp chứ không có bất kể ấn tượng nào .2 năm sau đó, khi Hà mở màn học ĐH năm thứ nhất thì anh Hải tổ chức triển khai casting cho Trọn Đời Bên Em phần 5, Hà có đến để casting và được anh Hải chọn làm vai chính. Cho tới sau khi thao tác với Trọn Đời Bên Em phần 5 thì 2 người mới khởi đầu chú ý đến nhau .Lần đầu gặp thì anh Hải nổi tiếng rồi, nhưng vì Hà thường hay nghe nhạc và coi phim quốc tế nhiều nên cũng không có cảm xúc về sự nổi tiếng của anh. Tôi cũng thuộc dạng như mọt sách, chỉ biết học và học, không đi chơi hay ra ngoài nhiều .Minh Hà : ” Cuộc tình của vợ chồng tôi là một cuộc tình lạ lùng … “Hà còn nhớ là thời gian mình đi học quân sự chiến lược là trong căng tin cứ phát hoài bài Khi Người Đàn Ông Khóc. Lúc đó Hà còn nghĩ trong đầu : “ Ủa, sao phát bài này hoài vậy ? ” Mãi đến lúc khám phá nhau, Hà hay đi xem anh Hải diễn thì mới phát hiện rằng đây là bài hát của anh Hải. Chắc cho nên vì thế nên khi gặp anh, Hà không có một chút ít áp lực đè nén nào. Nhưng cảm nhận về anh cũng không bị một sự hào nhoáng nào làm ảnh hưởng tác động. Cũng một phần vì anh Hải quá dễ gần, nên gần như không có một khoảng cách giữa ngôi sao 5 cánh và người thường khi gặp và thao tác với anh bên ngoài, anh Hải rất là … thông thường luôn. Nhưng chỉ cần bước lên sân khấu để hát thì anh như trở thành một con người khác vậy .Cuộc tình của tôi với anh Lý Hải là một cuộc tình lạ lùng. Anh Hải không có những cử chỉ, lời nói lãng mạn như khuyến mãi hoa hay quà. Thậm chí, anh còn không khi nào nói : Anh yêu em .
Chúng tôi không có lời tỏ tình nào cả. Khi quen nhau, anh Hải đi đâu cũng rủ tôi đi cùng, tôi cảm nhận được tình cảm anh dành cho mình. Chúng tôi cứ như vậy rồi lấy nhau thôi, toàn là tôi… tự hiểu. Cũng may là tôi không hiểu sai.
Lúc đó, tôi mới 19 tuổi thôi nên cũng … hơi mơ mộng một chút ít. Anh Hải từng nói một câu làm tôi rất tổn thương : ” Sao anh thấy em giống công chúa quá vậy ? ” Thật sự, tôi không cố tỏ ra công chúa, nhưng tôi sinh ra và lớn lên ở TP HCM, mái ấm gia đình cũng rất yên ổn nên không có nhiều va chạm với cuộc sống. Anh Hải lại khác, tuổi thơ của anh kinh hoàng hơn tôi rất nhiều. Ở quê, sáng anh đi học, chiều về chăn bò. Thế nên dù rất tổn thương, nhưng tôi lại nghĩ do môi trường tự nhiên lớn lên khác nhau nên anh chưa hiểu mình, điều đó cũng khiến tôi tự nhìn nhận lại bản thân nhiều hơn .Khi đó, anh Hải cũng đã hơn ba mươi, tôi cứ mơ mộng quá lại không hợp khi người bên cạnh anh lúc đó phải là một người biết lo toan. Thế là tôi tìm tòi, học hỏi, đến nhà anh thì chú ý hơn để chăm nom cho anh, bản thân mình cũng phải trưởng thành hơn một chút ít .Bản thân tôi không có hình mẫu gì hết. Tôi là tuýp phụ nữ của việc làm nên tôi ít khi nghĩ tới mẫu người lý tưởng, chỉ nghĩ mình phải trở thành một người thế nào. Thật ra, ngay từ khi đi học quan điểm về tình nhân của tôi cũng đã khác so với những bạn đồng trang lứa. Giai đoạn mộng mơ thì những bạn thường thích những chàng trai có ngoại hình, có phong thái cool ngầu một chút ít. Tôi lại thích những người chuyện trò có sức hút. Sức hút đó phải nằm ở kỹ năng và kiến thức mà khi người ta trò chuyện với mình, mình hoàn toàn có thể học hỏi được từ họ. Tôi rất thích những người mưu trí .Thú thật là thời hạn đầu Hà không có ấn tượng can đảm và mạnh mẽ với anh Hải, chỉ có điều duy nhất mà tôi thấy đó là anh Hải rất bình tĩnh với bất kể chuyện gì. Sau này tiếp xúc, tôi thấy anh này có vẻ như ngay thật, không nói lời hoa mỹ. Anh Hải không phải người nhận mình mưu trí, nhưng khi thao tác chung có những trường hợp rất khó xử lý thì anh giải quyết và xử lý mưu trí vô cùng. Và điều đó khiến tôi chú ý đến anh .Trong thời hạn 6 năm tôi và anh tìm hiểu và khám phá nhau, khi đến thăm nhà tôi mới thấy anh Hải rất thương gia đình ; chăm sóc cho cha mẹ, anh chị em. Dù so với tôi, anh Hải không có nhiều sự chăm sóc như những chàng trai hay truy lùng tình nhân, nhưng khi nhìn vào mái ấm gia đình của anh, tôi thấy rất giống mái ấm gia đình của mình. Tôi nghĩ : Một người đàn ông đối xử với mái ấm gia đình như vậy thì chắc như đinh khi lập mái ấm gia đình với họ, họ cũng sẽ đối xử với mình tốt như vậy. Và niềm tin của tôi đã đúng .Tôi không giấu mái ấm gia đình. Nhưng mọi người cũng có góp ý khi biết tôi quen một nghệ sĩ hơn mình tận … 17 tuổi .Thứ nhất, anh Hải là nghệ sĩ, tôi lại theo đuổi ngành Luật. Công việc của cả hai quá khác nhau nên mái ấm gia đình sợ tôi không niềm hạnh phúc. Hai là sự chênh lệch tuổi tác, anh đã trưởng thành còn tôi vẫn trẻ thì cũng khó mà niềm hạnh phúc được. Nhưng mẹ tôi lại nói trọn vẹn khác. Mẹ nói : Sống với nhau được 5 năm, 10 năm đã là tốt rồi con, không cần nghĩ quá xa đâu. Quan trọng sống với nhau vui tươi là được .Từ lớp 9, tôi đã học 2 buổi mỗi ngày. Một buổi học ở trường Nguyễn Thị Minh Khai bên Q. 3, một buổi lại học ở trường Múa Thành phố trên đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa. Nhờ học trường múa mà tôi có thời cơ đi diễn và tiếp xúc với nghệ thuật và thẩm mỹ nhiều. Đến năm lớp 12 là tôi đã có kinh nghiệm tay nghề 3 năm đi diễn và làm người mẫu rồi, nhưng tôi lại thấy mình không tương thích với nghệ thuật và thẩm mỹ lắm, tôi thấy mình không đủ đam mê. Vậy là tôi mới quyết tâm thi vào Đại học Luật .Bởi vậy người ta mới có câu : “ Nghề chọn người chứ không phải người chọn nghề ”. Khi học xong, tôi vẫn nghĩ là sẽ làm một cái gì đó cho riêng sự nghiệp của bản thân mình. Ngày đi học, thầy cô cũng nói Minh Hà chắc sẽ là đứa lấy chồng trễ nhất lớp. Cuộc đời đưa đẩy thế nào lại thành đứa lấy chồng sớm nhất, và sinh liền 4 đứa con. Chẳng ai nghĩ tới điều đấy, ngay cả bản thân tôi. Thậm chí trước đây, tôi từng nghĩ mình chỉ sinh một đến hai con thôi. Vậy mà khi cưới anh Hải, tư duy của tôi đã đổi khác rất nhiều, tự nhiên tôi cảm thấy mình cần phải khác đi .
Tôi rất hiểu cảm giác khó khăn khi yêu xa. Khi yêu xa thì rất khó để duy trì tình cảm, nói gì đến việc anh Hải là một ngôi sao nổi tiếng, có rất nhiều cô gái xung quanh muốn yêu thương. Tại thời điểm đó, tôi cũng quen anh Hải được 4 năm rồi. Anh đã gần 40 tuổi nên cũng muốn lập gia đình. Mẹ tôi lại quan niệm: Yêu ai cũng được, lập gia đình lúc nào cũng được nhưng phải học xong để sau này có ra sao cũng tự lo được cho cuộc đời mình. Vậy nên tôi đã hứa với anh Hải rằng khi nào học xong, về nước tôi sẽ cưới anh liền.
Thực ra chúng tôi đã chia tay vài tháng khi tôi chuẩn bị sẵn sàng đi quốc tế. Tôi nghĩ không nên bắt tình nhân mình đợi quá lâu, sẽ là bất công cho anh lắm. Anh ở tuổi này, cũng cần một người phụ nữ để kết hôn và lập mái ấm gia đình. Nhưng sau vài tháng, tôi và anh lại không chia tay được. Thế là chúng tôi quyết định hành động rằng anh Hải sẽ đợi tôi đi du học về .
Suốt thời gian đó, tôi và anh ngày nào cũng gọi điện cho nhau nói chuyện. Anh Hải nghe tôi kể về cuộc sống bên Anh, còn tôi lại nghe anh kể về cuộc sống của mình. Yêu xa là đã xa mặt rồi, nếu không có tâm sự hằng ngày thì đến một lúc nào đó, ta cũng sẽ cảm thấy xa lạ với chính người yêu của mình. Khi xa nhau, ý chí của cả hai là quan trọng nhất. Nếu có ý chí thì muốn là sẽ làm được.
Anh Hải là một người lành tính, sẵn sàng chuẩn bị chịu những sự thiệt thòi về mình. Khi tôi quen anh, tôi thấy có những chuyện anh không sai nhưng anh cũng không lên tiếng, và kệ để người ta nghĩ sai về mình. Nhiều chuyện tôi cảm thấy rất bất bình vì anh phải nhận về thiệt thòi, nhưng anh Hải lại thấy thông thường .Tôi là một người rất rõ ràng, đúng là đúng, sai là sai. Nếu tôi cảm thấy chuyện đó không đúng thì tôi sẽ không bỏ lỡ được mà phải lên tiếng đấu tranh đến cùng. Anh Hải thì lại khác. Anh sẽ kệ, có thiệt thòi một chút ít nhưng không ảnh hưởng tác động đến người khác thì … cũng được. Ở bên ảnh một thời hạn, tôi khởi đầu cảm nhận được là nhiều lúc đời sống của mình không nhất thiết phải cần đến đúng sai, hơn thua với người khác. Việc sống của mình là cả một quy trình của nhiều năm, chứ không phải khẳng định chắc chắn mình đúng ở thời gian này nghĩa là mình đúng về thời gian sau .Đôi khi sự bao dung sẽ hóa giải toàn bộ những mối quan hệ. Tôi từng thấy mọi người làm sai với anh Hải và nếu tôi là anh, tôi sẽ không khi nào chơi tiếp với một người bạn như vậy. Anh Hải lại khác, nếu một người nào đó quay lại với anh thì anh sẽ vui tươi đảm nhiệm mối quan hệ đó, sẽ hóa giải tổng thể và có thêm những người bạn mới. Qua nhiều năm chung sống, tôi cũng học được tính này của anh để vui tươi và nhẹ nhàng hơn .Anh Hải rất ít nói và khi ở bên anh thì phải rất là thâm thúy mới hiểu được những gì anh nói. Những góp ý của anh rất nhẹ nhàng, tinh xảo mà những người không tinh xảo lắm thì sẽ không hiểu. Anh Hải sống rất nội tâm .Thực sự tôi cũng không nhiều thưởng thức đời sống như anh vì tôi không phải lăn lộn nhiều. Nhưng qua những câu truyện của anh Hải kể, tôi nhận ra xã hội này rất phong phú. Và từ những câu truyện đó, tôi cũng học được cách đối nhân xử thế, nếu mình ở trong trường hợp đó thì mình sẽ phải giải quyết và xử lý như thế nào ? Đó là điều mà Hà cảm thấy rất mê hoặc về anh .
Lý Hải: Giấc mơ điện ảnh của tôi bắt đầu từ khi quay Trọn Đời Bên Em. Tôi học Sân khấu Điện ảnh, nên khi quay Trọn Đời Bên Em tôi cảm thấy đỡ nhớ nghề sau một khoảng thời gian không có đất dụng võ. Tôi rất mê điện ảnh nhưng không biết làm thế nào và cứ ấp ủ mãi. Sau này, khi ngưng Trọn Đời Bên Em 10, tôi mới quyết định nhờ bà xã lên mạng tìm giúp các tài liệu liên quan đến điện ảnh và dịch sang tiếng Việt cho Lý Hải.
Lý Hải mở màn học biên kịch, đạo diễn cho tới năm năm trước thì viết ngữ cảnh, tới năm năm ngoái thì có Lật Mặt 1 .
Minh Hà: Tôi biết hết. Hai vợ chồng tôi giống như những người bạn, anh ấp ủ gì tôi đều biết. Khi nghe anh Hải nói muốn dừng ca hát để chuyển sang điện ảnh thì đó là một quyết định được ăn cả ngã về không, chẳng có ai ủng hộ. Không ai biết được năng lực của anh Hải đến đâu, chỉ có tôi là người duy nhất biết được anh Hải có thể làm được gì và luôn ủng hộ anh.
Anh Hải là một người học rất nhanh, rất chịu khó. Mọi người hoàn toàn có thể sẽ không thấy được anh học lúc nào đâu vì anh chẳng khi nào nói về việc học. Chỉ có tôi là người ở bên cạnh và thấy được anh Hải là một người quản trị thời hạn rất tốt. Anh không cần ai nhắc nhở hay đặt deadline mà chính anh là người tự tạo ra deadline cho mình .Quan niệm của tôi là mình chỉ sống một lần trên cuộc sống, dù mình thất bại hay thành công xuất sắc thì mình vẫn phải thực thi tham vọng của mình, nên tôi ủng hộ anh .Lý Hải – Minh Hà : Không ai tin thì về bà vợ bỏ vốn cho mình làm phim vậy .
Lý Hải: Mọi người nói tôi chơi liều thì có chứ chơi ngông thì không.
Minh Hà: Lúc đó tôi làm quản lý cho anh Hải đi hát, nhiều anh chị bầu show gọi điện mời thì tôi có nói là anh đang trong thời gian chuẩn bị làm phim nên không nhận được. Lúc đó mọi người cũng thắc mắc: “Ủa, Hải kỳ vậy? Đang đi hát đông khách quá trời sao lại nghỉ?”. Mọi người sợ việc mình đang có một công việc tốt đẹp như vậy mà lại dừng, chỉ để đi qua một công việc khác mang lại rủi ro quá lớn.
Minh Hà: Thật sự khi mà anh Hải bắt tay vào làm phim thì tôi không nghĩ rằng mình sẽ làm nhà sản xuất đâu. Tôi làm phim chỉ bởi anh Hải thích làm phim. Tôi tự biến ước mơ của anh Hải thành ước mơ của mình vì tôi muốn trở thành hậu phương của anh. Giờ anh Hải có làm việc gì thì tôi đều sẽ là người ủng hộ.
Lý Hải: Đúng là nghề chọn người chứ người không chọn nghề. Thật ra lúc đó không có ai ngoài bà xã sản xuất hết. Tôi cũng đi kêu gọi vốn đầu tư, mọi người đọc kịch bản rất ưng ý, nhưng khi hỏi ai đạo diễn lại tế nhị rút lui. Mặc dù tôi vẫn đang nổi tiếng, vẫn nhiều show nhưng khi nói sẽ làm đạo diễn thì không ai tin. Không tin… thì thôi vậy, bây giờ bà xã sẽ bỏ vốn và làm sản xuất cho mình.
Lý Hải: Khi tôi muốn phát triển ý tưởng nào đó thì tôi sẽ bàn bạc với bà xã. Tôi luôn ghi chú ra rất nhiều ý tưởng rồi từ từ mới đem ra phát triển. Để làm phim, ta phải coi dòng phim năm nay mọi người làm là gì, rồi… né ra để không bị giẫm chân lên nhau.
Khi nào xong xuôi và ổn thỏa hết thì Lý Hải mới khởi đầu viết. Lúc thao tác thì tôi tập trung chuyên sâu dữ lắm, một tháng trời chỉ ngồi viết và viết cho tới khi nào xong xuôi thì mới đưa bà vợ đọc. Bà xã đọc rồi đưa những góp ý cho mình là nó thiếu cái gì, dư cái gì để mình chỉnh sửa sau đó mới gửi mail cho ekip .
Minh Hà: Tôi là một người khá quyết liệt nên để thuyết phục được tôi không phải chuyện dễ dàng. Vậy nên trước khi anh Hải đưa tác phẩm cho ekip thì phải thuyết phục được tôi.
Minh Hà: Lật Mặt 4 – Nhà Có Khách là phần được làm theo một thể loại mà anh Hải chưa bao giờ làm là thể loại ma, kinh dị. Tôi đã thuyết phục anh Hải làm vì tôi muốn anh được thử thách và vượt qua giới hạn bản thân của mình. Tôi tin chắc là anh sẽ làm được.
Lý Hải: Trước nay mọi người nghĩ Lý Hải chỉ làm phim hành động thôi. Khi nghe bà xã hướng dẫn tôi cũng muốn thử thách bản thân xem thử với phim kinh dị xem thế nào. Cũng may mắn là sản phẩm làm ra được mọi người yêu thương đón nhận.
Minh Hà: Tôi nghĩ làm điện ảnh là một việc truyền cảm hứng. Trong công việc không cần hét ra lửa mà quan trọng là mình có truyền đủ cảm hứng cho ekip để họ hết mình với công việc hay không? Khi những người cộng sự và diễn viên có cùng cảm hứng và thật sự yêu thích công việc của họ thì mọi thứ sẽ khác.
Đoàn phim là một mái ấm gia đình, có tới 100, 200 người, .. có những đại cảnh thì lên tới cả ngàn người, vì thế để có một phân đoạn quay đẹp nhất thì tổng thể mọi người đều phải hợp tác, phối hợp rất uyển chuyển .
Lý Hải: Tôi không bao giờ to tiếng với bất cứ trường hợp nào. Nếu như diễn viên diễn không đạt cảnh đó thì Lý Hải sẽ phân tích thêm cho họ. Tôi cũng chuẩn bị công tác trước bấm máy thật kỹ để tiết kiệm thời gian cho anh em. Tôi có thể bỏ hàng tháng trời trước khi bấm máy; tùy theo nhân vật lớn, nhỏ, tâm lý nhiều hay ít mà làm việc với từng diễn viên. Xong xuôi rồi thì tất cả tạo thành nhóm đến nhà tôi tập thoại.
Lý Hải: Tất cả đó là sự sắp xếp của Minh Hà, Minh Hà đã làm quản lý cho Lý Hải từ khi mình đi làm ca sĩ nên mọi việc đều do Hà làm. Lúc nào Lý Hải đi phim thì Minh Hà quản lý gia đình nhỏ.
Minh Hà: Lúc con đi học về và cuối tuần thì tôi và anh Hải luôn dành thời gian cho con. Còn khi con đi học hoặc lúc con ngủ sẽ là lúc mà tôi làm việc. Tôi có rất nhiều công việc, ngoài mảng sản xuất thì mình còn một số công việc khác với đối tác nước ngoài nên thường làm việc qua email. Ngoài ra, tôi còn học về quy trình sản xuất phim, PR Marketing nữa. Mặc dù chúng tôi có đơn vị phát hành nhưng những nhà sản xuất cũng nên biết những điều cơ bản để đảm bảo sản phẩm được đưa ra thị trường theo cách mà mình muốn.
Còn anh Hải thích viết ngữ cảnh, ảnh luôn để khoảng chừng thời hạn cho tâm lý bay bổng. Con đi ngủ lúc 9 h, anh xách iPad lên lầu để tập thể dục và ngồi một mình đến sáng, làm vậy mấy tháng trời luôn. Đôi khi tôi cũng thấy anh … không thông thường .
Lý Hải: Có đôi lúc ý tưởng đến mà mình không kịp ghi ra thì sẽ quên. Ví dụ như ban ngày Lý Hải đi uống cà phê, lái xe trên đường mà nhìn thấy sự việc gì trước mặt thì trong đầu mình lại nảy ra ý tưởng có thể phát triển nó. Đến tối đợi con đi ngủ là phải viết ra liền. Đầu tiên là viết một cái sườn sẵn rồi để đó, nếu cần thì phát triển. Tôi luôn viết ý tưởng sẵn để khi viết kịch bản, coi cái nào hợp thì có thể đưa vào luôn. Nếu có một ý tưởng nào đó hay thì tôi sẽ kể với bà xã ngay.
Minh Hà: Tại vì Hà có iCloud của ảnh mà nên ảnh gõ gì là mình đọc được hết luôn, ảnh không kể cũng được. Anh Hải có rất nhiều ý tưởng, có khi lên tới vài chục ý tưởng một năm và đó là chuyện hết sức bình thường. Hà luôn để ảnh tự do sáng tạo tới khi nào bắt đầu cần chốt vào sản xuất thì mình mới làm việc của mình. Hà cũng không muốn có sự can thiệp nào trong quá trình sáng tạo của ảnh.
Minh Hà: Hà chưa bao giờ nghĩ tới và cũng không nhìn lại cho tới khi bạn nói đã 5 phần phim và cũng có 4 đứa nhỏ, Hà thấy hơi… nhiều thật. Hà không thường nghĩ trước về tương lai, mà chỉ nghĩ là mình cứ bước đi thôi chứ cũng không nghĩ đến việc có đi được tới giờ này hay không.
Lý Hải: Đến thời điểm này nếu số con tăng thì số phần Lật Mặt sẽ giảm bởi vì để nuôi dạy một đứa con thì không dễ dàng chút nào, nhất là trẻ con ở độ tuổi nhỏ thì rất cần sự quan tâm của ba mẹ. Tuổi thơ của con trôi qua rất nhanh nên nếu tập trung vào công việc quá nhiều, thì chỉ cần chớp mắt là con sẽ lớn mà mình vẫn chưa kịp dạy. Đó sẽ là sự hối tiếc nhất của các ông bố, bà mẹ.
Minh Hà: Các bé nhà Hà ý thức được về nghề nghiệp của ba mẹ, đến lớp các bạn thường hay chọc. Các bé cũng tự trả lời rằng ba mẹ tớ chỉ là những người bình thường thôi, ba mẹ chỉ nổi tiếng hơn chút nhưng vẫn phải đi làm như mọi người mà.
Lý Hải: Tôi nghĩ khi con mình đủ lông đủ cánh, bước vào đại học thì mình sẽ có nhiều thời gian cho riêng hai vợ chồng. Bây giờ mình tôi vẫn hay giỡn với bà xã hay bạn bè là mình chưa về hưu được đâu.
Bài viết:
Trần Thăng Long
Ảnh: Trịnh Duy Linh Thiết kế: Tuấn Maxx, Trường Dương Clip: Kingpro
Source: http://139.180.218.5
Category: tản mạn