Tác giả có lời muốn nói: Trước khi kéo xuống dưới, cảm phiền mọi người hãy nán lại đọc đôi lời của mình.

Truyện mình viết từ trước đến giờ đều với mục đích phi lợi nhuận, một phần vì mình chưa có thời gian để đi in ấn, phần còn lại là vì mình muốn viết để giữ làm kỉ niệm cho khoảng thời gian mình ship đôi Ngôn Lam.

Nhưng hiện tại mình mới phát hiện có người lấy truyện của mình đổi thành ver khác, đăng lên Mangatoon và thu lợi nhuận. Đúng vậy, là thu lợi nhuận trên chính thời gian, chất xám và công sức của mình. Mặc dù sang ngày hôm nay vấn đề đã được giải quyết xong, nhưng mình vẫn muốn nhấn mạnh rằng MÌNH KHÔNG ĐỒNG Ý CHUYỂN VER.

Mình chỉ đăng tải truyện ở Wattpad và WordPress, còn những nơi khác đều không phải.

Đừng âm thầm chuyển ver truyện của mình khi chưa xin phép, và đừng quá đáng hơn cả là lấy luôn bản quyền của mình để kiếm tiền.

Mình biết truyện của mình chưa hay, vẫn còn nhiều thiếu sót. Nhưng dù sao chăng nữa nó cũng là tình cảm của mình. Đừng đối xử với mình như vậy, người sống trên đời không có tài, thì cũng phải có đức và có tâm.

Cảm ơn mọi người vì đã đọc.

---

Tháng chín, tiết trời không còn quá oi bức. Rất tương thích với việc sinh viên từ khắp nơi trên mọi miền tổ quốc tới Bắc Kinh để làm thủ tục nhập học . " Học hành đàng hoàng một chút ít. Năm nay mười tám tuổi rồi. Đừng có giống như lúc nhỏ cả ngày ra ngoài phá phách nữa. " Ngô Cẩn Phi lấy đồ vật từ trong cốp xe ra. Trừng mắt nhìn con gái đang đứng ở một bên hờ hững khoanh tay nhai kẹo cao su đặc, đôi lúc còn thổi khủng hoảng bong bóng một cái .

Ngô Cẩn Ngôn hừ nhẹ trong cổ họng: "Học đại học để làm gì cơ chứ? Ba, con muốn nối nghiệp mẹ, muốn theo nghề nhiếp ảnh."

Bản thân càng nghĩ càng cảm thấy đau lòng. Từ nhỏ cô đã giống mẹ, khao khát tham vọng được trở thành thợ chụp ảnh. Mùa hè năm nay cô vốn còn đang phiêu du ở vùng quê thơ mộng nước Pháp, nào ngờ chưa đầy hai tháng, người đàn ông quyền lực tối cao trước mặt đã gọi điện tới kèm theo câu nói rình rập đe dọa : " Một là quay trở lại học ĐH, hai là ngừng hoạt động thông tin tài khoản. "

Lại nói sơ qua về gia đình nhà họ Ngô. Ngô Cẩn Phi - tức người đàn ông quyền lực của đời cô, hiện tại đang là lão bản của một chuỗi cửa hàng nội thất, ngoài ra đôi khi ông còn chính tay thiết kế các mẫu đồ gia dụng được khá nhiều người ưa chuộng. Mẹ cô là nhiếp ảnh gia có tiếng, cho nên thường xuyên vắng mặt trong các buổi kỉ niệm của con gái. Do đó hiện tại Ngô Cẩn Ngôn chỉ nghe nói bà đang dừng chân tại Thụy Sĩ, ngoài ra cũng không biết chính xác bao giờ mới trở về.

" Muốn kế nghiệp mẹ ngươi ư ? " Ngô Cẩn Phi gõ nhẹ vào đầu con gái. " Ngô Cẩn Ngôn ba nói cho ngươi biết. Ba mẹ chỉ có mình ngươi thôi. Nay mẹ ngươi cả năm rong ruổi bên ngoài đến mặt mũi cũng không thấy đâu. Nếu thêm ngươi nữa ... vậy thì Ngô Cẩn Phi ta sẽ phải vào viện dưỡng lão khi về già sao ? "

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *