Star of life2.svg Wikipedia tiếng Việt không bảo đảm và không chịu trách nhiệm về tính pháp lý và độ chính xác của các thông tin có liên quan đến y học và sức khỏe. Đề nghị liên hệ và nhận tư vấn từ các bác sĩ hay các chuyên gia. Khuyến cáo cẩn thận khi sử dụng các thông tin này. Xem chi tiết lại Wikipedia:Phủ nhận y khoa và Wikipedia:Phủ nhận về nội dung.về tính pháp lý và độ đúng chuẩn của những thông tin có tương quan đến y học và sức khỏe thể chất. Khuyến cáo cẩn trọng khi sử dụng những thông tin này

Ái nhi (tiếng Anh: pedophilia hoặc paedophilia) là bản năng hay ham muốn tình dục lâu dài và liên tục, phần nhiều hay toàn phần, đối với trẻ em chưa đến tuổi thành niên, thông thường ở dưới tuổi 12.[1][2] Trong chẩn đoán y học, độ tuổi chính xác để tính là ái nhi ở độ tuổi từ trước dậy thì cho tới 13.[1] Một người được coi là ái nhi phải ở độ tuổi ít nhất là 16, nhưng trẻ trong tuổi vị thành niên phải lớn hơn đối tượng bị hại ít nhất 5 tuổi thì mới coi là ái nhi.[1][2]

Trong phân loại DSM,[3] ái nhi thuộc nhóm lệch lạc tình dục, người có biểu hiện ái nhi được gọi là người ái nhi (tiếng Anh: pedophile). Hành vi lạm dụng tình dục trẻ em hay còn gọi là tình dục huyễn nhi, ấu dâm có liên quan đến hiện tượng này. Ngược lại với hiện tượng này là ái lão, khi người bị lệch lạc tình dục hướng đến người già.

Thuật ngữ pedophilia có nguồn gốc từ tiếng Hy Lạp: παιδοφιλια, phiên âm: paidofilia, trong đó pais (παις) nghĩa là trẻ em hay bé trai, filia (φιλια) là tình yêu, tình bạn. Thuật ngữ nguyên thủy của Hy Lạp cổ đại này được nhà tâm thần học người Áo Richard von Krafft-Ebing bắt đầu sử dụng trong thuật ngữ tâm thần học “paedophilia erotica”[4] năm 1886.

Trong những nghành không trình độ, nhất là trong tiếp thị quảng cáo đại chúng, ái nhi được dùng để chỉ quan hệ tình dục với trẻ nhỏ chưa đến tuổi thành niên hoặc những hoạt động giải trí tương quan đến phim ảnh kích dâm với trẻ nhỏ ( sản xuất, tàng trữ, phân phối, sử dụng ). Do những định nghĩa về ái nhi chưa đúng chuẩn và chưa không thay đổi, mức độ sống sót của hiện tượng kỳ lạ ái nhi trong xã hội không hề xác lập bằng chiêu thức hoàn toàn có thể vượt quá khoanh vùng phạm vi của từng phương cách tìm hiểu đơn cử .

Nhầm lẫn tại Nước Ta.

Tại Việt Nam, chúng ta thường dùng chung từ “ấu dâm” để chỉ cả những người “ái nhi” và những kẻ phạm tội xâm phạm tình dục với trẻ em (tiếng Anh gọi là child molestation). Nhưng theo nhiều ý kiến chuyên gia, cần phân biệt giữa 2 khái niệm này, vì không phải người “ái nhi” nào cũng có những hành vi xâm hại trẻ em. Tức là tội phạm xâm phạm tình dục trẻ em là ái nhi, nhưng cái đưa những kẻ này vào tù là hành vi xâm hại tình dục trẻ em. Nếu không có những hành vi như vậy, những kẻ đó vẫn sẽ là một công dân bình thường, dù tư tưởng có nghĩ gì đi chăng nữa. Giống như việc đàn ông có thể… nghĩ bậy thoải mái về nữ giới, nhưng nếu anh ta không có hành vi cưỡng ép, quấy rối hay làm điều gì đó vi phạm pháp luật, anh vẫn tự do.[5]

Tuổi trẻ em.

Trong một vài định nghĩa, ái nhi chỉ bó hẹp trong phạm vi ham muốn tình dục đối với cá nhân chưa có những biểu hiện phát triển tình dục thứ cấp.[6] Nhưng theo những định nghĩa khác (ví dụ Krafft-Ebing), ngoài khoảng tuổi kế cận dậy thì, hiện tượng ái nhi còn hướng vào các cháu ở thời kì chớm dậy thì, trong một ít trường hợp cả các cháu gần hết tuổi dậy thì hay người mới trưởng thành nhưng vẫn còn những nét dáng hoặc cung cách trẻ con. Trẻ mới lớn thường hấp dẫn không chỉ đối với những người ái nhi, mà còn cả đối với những người trong nhóm lệch lạc tình dục với người mới lớn (tiếng Anh: teleiophilia).

Hoàn toàn hay hầu hết.

Thông thường, khi bản năng ham muốn tình dục của một người, hoàn toàn hay phần lớn, chỉ có đối với trẻ em thì mới coi là hiện tượng ái nhi. Khả năng con người yêu thương trẻ em, được trẻ em lôi cuốn, khả năng cơ quan sinh dục có thể bị trẻ em kích thích ở một giới hạn nhỏ là khả năng của phần đáng kể của con người. Trong quá trình nghiên cứu sự thay đổi thể tích dương vật (tiếng Anh: phallography), số người cảm nhận kích thích đối với các tác động “trẻ em” tương đương hay mạnh hơn phản ứng đối với các tác động “người lớn” khoảng vài chục phần trăm,[7] trong khi tỉ lệ này ở nhóm người được coi là ái nhi chỉ vài phần trăm.[8]

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *