Một buổi sáng trong lành thoáng mát của thành phố Bắc Kinh. Trong một quán cafe tên Jun Sachi trong một góc nhỏ ở trong quán có hai chàng trai đang ngồi lướt Weibo và chơi game. Chàng trai ngồi phía bên phải có một khuôn tuấn tú ; đôi mắt có màu phách hổ ; nhìn chung chàng trai này rất có khí chất và làm cho những cô xung quanh phải điên đảo. Kế bên chàng trai rất có khí chất là một chàng trai có làn da trắng ; mái tóc đen bồng bềnh ; khuôn mặt khả ái ; nụ cười toả nắng như một thiên thần . " Anh Thiên hình trong ngày hôm qua anh post trên Weibo nhiều like quá nha ? " Hoàng Kì Lâm lên tiếng hỏi Dịch Dương Thiên Tỉ ." Đương nhiên rồi cưng " Thiên Tỉ nhếch môi với Kì Lâm
" Anh Thiên ơi em cho anh coi cái clip này nè " Kì Lâm vừa nói vừa Iphone6s plus đưa cho Thiên Tỉ xem . " Ơ .... cái thằng cái mặt như con gái mà mặc đồ như tù nhân á hả " Thiên Tỉ nhăn mặt không dễ chịu nói. Sau đó hất tay nói : " Thôi thôi dẹp dùm anh cái đi nha " . " Để em gửi một bài hát khác cho anh nghe nè " Kì Lâm vừa nói vừa cầm điện thoại thông minh gửi qua cho Thiên Tỉ . " Thôi thôi em đừng gửi gì hết á. Anh không nghe đâu ". Thiên Tỉ nhăn mặt không dễ chịu . Kì Lâm nhìn Thiên Tỉ mặt hớn hởn nói : " Xong em gửi cho anh rồi đó ; em nói thiệt nghe đi hay lắm thiệt " Thiên Tỉ ngồi đó thở dài chán nản khước từ bó tay với thằng em đó mà .Lát sau Thiên Tỉ cầm lấy cái Oppo R9 của mình lên Weichat mở cái bài hát đó nghe. Thiên Tỉ đeo headphone vào nghe bài hát. Được một lúc Thiên Tỉ đứng dậy và đi ra khỏi quán bỏ mặt một mình Hoàng Kì Lâm đó kêu la cũng không nghe thấy
Thiên Tỉ vừa đi trên đường vừa nghe bài hát của cậu trai đó
" Ơ.... ơ.....ơ .....ơ anh Thiên ; anh Thiên " Kì Lâm nhìn Thiên Tỉ ra khỏi quán ngồi đó nhăn mặt và bĩu môi.Biển người mênh mông nhìn thấy anh cười .
Tựa như hào quang rọi trái tim này .
Thời khắc ấy luôn luôn có anh kề bên .
Em không thể diễn tả tâm tư
Và chưa từng nghĩ rằng sẽ gặp lại .
Vì anh làm em hạnh phúc bình yên .
Anh luôn chính là người ý nghĩa của em.
Kể từ khi quen anh, tất cả như duyên số .
Cùng nhau nắm tay đi đến cuối con đường .
Mỗi ngày đều được khắc ghi .
Cho dù là mai sau, luôn ở bên nhau nhé .
Dù cho có gian nan hay những khó khăn đả kích .
Vẫn luôn kiên định bước tiếp đi bên nhau.-------- Ta là dãy phân cách dễ thương đây -----------------
¤Sáng hôm sau :
Dịch Dương Thiên Tỉ đang ngồi phòng cầm cái Ipad lên Weibo kiếm nick của cậu trai đó để làm quen. Sau khi tìm được nick thì Thiên Tỉ liền nhắn tin cho cậu ấy." Em ơi cho anh làm quen nha " Thiên Tỉ nhắn cho cậu trai đó.
~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ Ngày thứ 40 ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~Xem thêm: Cách chứng minh đường trung trực lớp 7
Vào một buổi sáng trong trong lành dễ chịu ở Hàn Quốc.
Cậu đang lướt Weibo thì có gửi tin nhắn từ Weichat . Ting .... Ting ..... Ting ..... " Em ơi " " Em à "
Trong một căn phòng nhỏ có một câu trai ngồi trên chiếc giường cầm cái Oppa R9 lướt tin trên Weibo. Cậu trai ấy có vóc dáng nhỏ nhắn ; đôi mắt to long lanh ; khuôn mặt đáng yêu như baby ; làn da trắng mịn nõn nà ; đôi môi anh đào nhìn cậu cứ như một thiên sứ giáng trần." Em follow Weibo của anh nha em "
Tin nhắn cứ gửi đến liên hoài khiến Vương Nguyên bật mình mà thầm chửi cái tên đó . " Ôi cái gì mà nhắn hoài vậy nè bực mình quá " Vương Nguyên khước từ bó tay . Vương Nguyên bỏ điện thoại thông minh xuống lại vùi đầu vào đống chăn gối ngủ tiếp. Không thèm chăm sóc mấy tin nhắn kia . ♡ 5 giờ sau ♡
.................Thân ảnh nhỏ nhắn đang nằm ngủ trên giường. Vì những tia nắng bên ngoài cửa sổ chiếu vào làm cậu khẽ nhíu mày dụi dụi mắt thức dậy. Cậu xuống giường đi vào phòng vệ sinh thay đồ xong bước ra. Dọn dẹp lại đống chăn gối rồi cầm lấy điện thoại lên. Thì cậu lại bấm lộn follow Weibo của tên đó rồi.
Ở trong phòng nào đó thì có người vui sướng vì cậu ấy follow mình rồi .
---------Ta trở về với Cục Chiên nha mọi người ----------------Liền cầm lấy điện thoại nhắn tin làm quen với Vương Nguyên
Yêu xa là thế đó hàng ngày hai người bọn họ luôn nhắn tin cho nhau chờ đợi tin nhắn từ nhau. Hay là nói chuyện cùng nhau qua welcame thôi. Tuy rằng họ luôn muốn lúc nào cũng được ở bên nhau lắm nhưng tình yêu của họ luôn bị cản trở bởi cái gọi là khoảng cách.Lucy
11/5/2016
Mọi người đọc ủng hộ nha
Tập tiếp ra sau nha
Source: http://139.180.218.5
Category: tản mạn