Những cánh hoa buồn
Những ruộng vườn bỏ hoang, hoa dại mọc càng dữ dội. Thi thoảng có khách lạ đi qua lại ngẩn ngơ xuýt xoa trước vẻ đẹp như mơ như thực. Nhưng người ta cũng chạnh lòng khi dễ dàng nhận ra sự mênh mang hoang vắng, đẹp nhưng sao quá đỗi u buồn…
Tình anh như cỏ lau
Tìm nhau trên đất vắng
Bạn đang đọc: Những cánh hoa buồn
Nơi ấy em về mưa sẽ tạnh
Hoa cúc vàng nở trên cánh tay
(Lưu Quang Vũ)
Đoàn xe đón dâu khởi đầu đi vào con đường làng. Mọi người nhìn qua cửa xe xuýt xoa không ngớt. Mát xanh là cỏ. Rợp biếc là cây. Và đất bằng xen lẫn với núi đồi, cỏ lẫn với hoa dại đẹp miên man đến nao lòng … Xe dừng. Tất cả ùa xuống quả đồi bên đường. Này sim tím điệu đà trong nắng. Này cúc đất sát mặt cỏ nở những bông hoa nhỏ xinh như chiếc cúc áo mênh mang vàng. Này hoa ngũ sắc nghiêng nghiêng bên triền đồi. Và cả những hoa gì li ti không biết nữa. Những chị, những cô tíu tít ” tự sướng “. Nam thanh nữ tú bò xoài trên đồi mà tạo dáng, mà nhắm mắt hít hà cảm nhận bầu không khí thanh khiết mát lành thấm đến tận tim .
Xem thêm: Tam giác.
Ảnh minh họa
Bạn trai cũ của cô dâu không đến dự đám cưới. Nhiều người nói đàn ông con trai như thế là kém. Phải đến dự đám cưới như thường, thậm chí còn còn cười nói vui tươi, hát Tặng Kèm cô dâu vài bài. Anh lại không làm được như thế. Anh nghĩ chắc đúng là mình kém. Tim anh đang tan nát. Khi nhạc tưng bừng bên nhà cô dâu nổi lên cũng là lúc anh sắp xếp quần áo vào túi balo để lên thành phố kiếm việc làm. Mẹ anh dấm dứt khóc nhìn con xếp quần áo mà nói : ” Con đi, vườn cam thì làm thế nào ? “. Khi đoàn xe dâu vừa rút đi cũng là lúc xe khách tới. Anh nặng nhọc bước lên xe. Qua cửa xe, xóm làng, núi đồi dần lùi lại phía sau. Hình ảnh sau cuối đọng lại đau thắt trong tim anh – vạt hoa dại xác xơ bởi những gót giày ban sáng, hiu hắt bên triền đồi trong cái nắng cuối chiều. Lâu lâu anh lại về thăm nhà. Trên mỗi chuyến xe đi và về, anh hoặc là chú ý vào chiếc điện thoại thông minh trên tay, hoặc gục xuống ngủ. Anh chẳng buồn nhìn qua cửa xe, xem ngọn đồi giờ đây thế nào, hoa dại có còn không, có đẹp nữa không. Nhiều chàng trai khác ở làng cũng thế. Họ không còn chăm sóc, hoặc hoàn toàn có thể ghìm lòng không muốn nhìn bởi nó làm tim họ đau khi nhớ lại những kỷ niệm. Nơi ấy đã từng vui biết bao, niềm hạnh phúc biết bao. Vất vả và cực nhọc, thiếu thốn, nhưng họ vẫn vui đùa không ngớt, vẫn yêu nhau. Những ánh mắt khi ngần ngại, lúc mạnh dạn. Những bàn tay nắm lấy bàn tay, ấm cúng và rạo rực. Những hơi thở nồng nàn say đắm. Và cả những nụ hôn, đắm đuối và bạo liệt … Tuổi trẻ là thế, tình yêu là thế. Trong vườn cam, bên đồi sắn, trên quả đồi đầu làng, đâu đâu cũng đọng dấu ấn của những cặp đôi bạn trẻ. Những triền hoa reo ca trong nắng sớm, rộn vang trong gió chiều. Những bông hoa nhỏ bé đủ màu khi thuần khiết dịu dàng êm ả, lúc lộng lẫy kiêu ngạo. Chúng đẹp, chúng tỏa nắng rực rỡ đầy sự lôi cuốn mời gọi khi được tận mắt chứng kiến tình yêu, là chất xúc tác cho tình yêu, tô điểm cho tình yêu.
Nhưng rồi, từng cô gái đã rời làng mà đi. Người lấy chồng tận nước ngoài xa xôi. Người làm dâu phố huyện. Người lên thành phố phục vụ trong những quán giải khát đèn mờ… Mỗi cô gái ra đi, một trai làng theo đó cũng bỏ mà đi biệt xứ. Làng giờ chỉ còn toàn người già, và những đứa trẻ được sinh ra một cách bất đắc dĩ trên bước đường tha hương kiếm sống nơi đất khách của những người con xa xứ.
Xem thêm: Cách chứng minh đường trung trực lớp 7
Những ruộng vườn bỏ phí, hoa dại mọc càng kinh hoàng. Thi thoảng có khách lạ đi qua lại ngẩn ngơ xuýt xoa trước vẻ đẹp như mơ như thực. Nhưng người ta cũng chạnh lòng khi thuận tiện nhận ra sự mênh mang hoang vắng, đẹp nhưng sao quá đỗi u buồn. Những bông hoa lặng lẽ nở, buồn bã đơm hương rồi lặng lẽ tàn. Những con bướm ườn mình bên cánh hoa phơi nắng. Đẹp mà làm gì, thơm mà làm gì khi chẳng còn tình nhân chiều, mà ngắm, mà hái, mà nâng niu. Những đứa trẻ lặng lẽ u ơ chơi với nhau bên những khoảng chừng sân vắng. Những người già ngồi bên hiên cửa mắt mờ đục xa xăm nhìn về phía cuối con đường. Những triền hoa vẫn nở, nhưng càng bùng cháy rực rỡ, sao càng se sắt nỗi buồn …
Yên Chính
Yên Chính
Source: http://139.180.218.5
Category: tản mạn