I have many friends but my best friend is Huong. We have been friends for 8 years and have had lots of memories. She is the one with whom I can share all that I experience at home and school. My friend is a good natured and kindly girl. She is also courteous and helpful. Huong is brilliant in mathematics and the sciences, while I am good at English. So we both help each other in whatever way possible. I have learnt many good values because of my friendship with her. I too try to be kind and helpful to Huong as well. Huong is my neighbor so we travel to school on the same bus, and sometimes when we both miss our bus, we go together to school in her car. There is one of our memories that I can’t never forget. It was 3 years ago when we were at the age of 13. We decided to cycle to a further place that was 30 kilometers from our house. Unfortunately, we get lost on the way to the destination. We were so scared and nearly burst into tears. However, we encouraged each other to find out solutions. There were nobody there to ask for help. Then, we just went straight. In the end, we didn’t reach our intended destination. We went to a forest instead of a entertainment park. But the forest was interesting enough. The most important thing we realized was friendship could help us overcome all difficulties and obstacles .

Dịch:

Tôi có nhiều bạn nhưng bạn thân nhất của tôi là Hương. Chúng tôi đã là bạn bè trong 8 năm và đã có rất nhiều ký ức. Cô ấy là người mà tôi có thể chia sẻ tất cả những gì tôi trải qua ở nhà và trường học. Bạn tôi là một cô gái dễ mến và tốt bụng. Cô ấy cũng lịch thiệp và hữu ích. Hương học giỏi về Toán học và Khoa học, trong khi tôi giỏi tiếng Anh. Vì vậy, chúng tôi giúp đỡ nhau trong bất cứ cách nào có thể. Tôi đã học được nhiều giá trị tốt vì tình bạn của tôi với cô ấy. Tôi cũng cố gắng tử tế và hữu ích cho Hương. Hương là người hàng xóm của tôi nên chúng tôi đi học cùng trên một chiếc xe buýt, và khi cả hai chúng tôi đều nhỡ  chuyến xe buýt của mình, chúng tôi cùng nhau đi học trong xe của ba cô ấy. Một trong những ký ức của chúng tôi mà tôi không thể không quên. Đã 3 năm trước khi chúng tôi ở tuổi 13. Chúng tôi quyết định đi vòng quanh một địa điểm xa hơn 30 cây số từ nhà của chúng tôi. Thật không may, chúng tôi bị lạc trên đường đến đó. Chúng tôi rất sợ hãi và gần như bật khóc. Tuy nhiên, chúng tôi khuyến khích lẫn nhau để tìm giải pháp. Không có ai ở đó để nhờ giúp đỡ. Sau đó, chúng tôi đã đi thẳng. Cuối cùng, chúng tôi đã không đạt được đích đến của chúng tôi. Chúng tôi đã đi đến một khu rừng thay vì một công viên giải trí. Nhưng rừng là đủ thú vị. Điều quan trọng nhất chúng tôi nhận ra là tình bạn có thể giúp chúng tôi vượt qua mọi khó khăn và trở ngại.

Xem thêm: Tam giác.

Source: http://139.180.218.5
Category: tản mạn

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *