Lục xì – Thiên phóng sự đỉnh cao của Vũ Trọng Phụng – Danh tác Việt Nam

 “Viết thiên phóng sự Lục xì tôi không phải chỉ là một nhà văn, nhưng còn là một nhà báo. Nhà báo thì phải nói sự thật cho mọi người biết. Nếu một việc đã có thực thì bổn phận của tôi chỉ là thông báo cho mọi người biết, chứ không phải là lo sợ rằng cái việc làm phận sự ấy lợi hại cho ai”– Vũ Trọng Phụng

anh luc xi vtp

tin tức sách

  • Tác giả: Vũ Trọng Phụng
  • Năm xuất bản: 2018
  • Nhà xuất bản: NXB Văn học 
  • Công ty phát hành: Trí Việt
  • Thể loại: Phóng sự
  • Kích thước: 13.5 * 20.5 cm
  • Số trang: 175
  • Giá bìa: 39000 VNĐ

Tóm tắt nội dung sách

Ở tuổi 25, Vũ Trọng Phụng đã viết nên thiên phóng sự Lục xì một cách không hề xuất sắc hơn. Chỉ khi đọc xong cuốn Lục xì này, bản thân mình mới cảm thấy Danh xưng “ Vua phóng sự đất Bắc ” mà người ta thường gọi ông, thật sự vẫn chưa đủ khi ta nói về con người tài hoa ấy .

       ĐĨ, chỉ cần nhắc đến từ ngữ đó thôi, thậm chí cả trong xã hội phát triển ngày nay không ít người vẫn né tránh bàn luận, nói gì đến thời đại nửa phong kiến những năm 1925. Thế nhưng ngay thời điểm đó, Vũ Trọng Phụng đã dám viết một thiên phóng sự về nghề mại dâm ở Hà Nội, nơi mà có đến năm nghìn các nàng ĐĨ hoạt động ở thành phố “ngàn năm văn vật”. Lục xì là nơi mà các cô gái ấy phải đến khám định kì các bệnh phụ khoa, nếu chẳng may có nàng nào đó mắc phải bệnh giang mai, bệnh liễu hay các bệnh truyền nhiễm khác thì sẽ phải đến đây để chữa bệnh, đến khi khỏi bệnh mới được ra để “tiếp tục hành nghề”. Cuộc sống trong Lục xì không chỉ chữa bệnh, các nàng còn phải học về vệ sinh thân thể và quan hệ tình dục dưới dạng hình ảnh và các bài thơ. “Phong tình ca khúc” là một ví dụ:

“ Nếu chỉ nghi vấn, chớ cho vào cuộc ,Mà nguy kia tự buộc vào thân ,Lo xa chớ hám lợi gần ,Thấy ai chắc như đinh muôn phần hãy hay .Dầu khách chẳng mảy may chút bệnh ,Sạch như ly nhưng định chơi lâu ,Chớ nghe mà hại về sau ,Sướng ai, ai lại để sầu cho ta ! ”“ Đồng tiền khách bỏ ra có thế ,

Cuộc mây mưa đủ lệ thì thôi!

Thoạt khi cuộc đã xong rồi ,Xà phòng với nước tìm nơi giội ùa … ”

       Gái đĩ có giấy, Gái đĩ lậu, Cô đầu, Gái nhảy, Me tây: Tất cả có 5 loại Đĩ, theo cách chia của Vũ Trọng Phụng. Chắc bạn sẽ tự hỏi Đĩ cũng có phân loại ư? VTP sẽ trả lời bạn rằng, về cơ bản thì 5 loại đĩ cũng chẳng khác gì nhau, duy chỉ có hơn thua nhau ở cái “tờ giấy”, khi mà nàng nào đã bị bắt gặp vào nhà xăm, nhà thổ hay nhà nghỉ quá bốn lần sẽ bị bắt đem về nhà Lục xì, và “được” cấp “giấy chứng nhận là đĩ”. Khoan, tuy là đĩ và được công nhận là đĩ nhưng chớ có gọi các nàng là Đĩ, vì các đệ tử của thần Bạch My “rất e thẹn và lại còn hay xấu hổ”. Khi VTP năm lần bảy lượt tìm cách vào cho được nhà lục xì để viết thiên phóng sự này thì, các ả rất ghét ông, vì ông vào đây cốt để tìm hiểu về các ả, đã vậy còn lên báo gọi các ả là đĩ 🙂

Nghề đĩ khi ấy đã thực sự đạt đến “ thời kỳ đỉnh điểm ”. Không chỉ trai tráng TP. Hà Nội mà cả lính Tây sang Nước Ta cũng mắc những bệnh tương quan đến truyền nhiễm tình dục, nguyên do chỉ vì quá nhiều đĩ, và đau buồn hơn, những cô gái ấy không biết cách vệ sinh thế nào cho thật sạch, cho thơm tho. Dù đã mắc đủ những thứ bệnh nhưng những nàng vẫn cố gắng nỗ lực hành nghề dù tiền lương có khi chỉ có vài đồng. Mức độ lan tỏa của nghề đĩ cũng được rất nhiều những bác sĩ, người có chức có quyền Pháp ở Nước Ta khi ấy chăm sóc. Bác sĩ Joyeux, quan đốc lý, kiêm giữ chức Giám đốc ngạch Vệ sinh Thành phố, đã có hàng dài list những khảo cứu về nghề mại dâm ở TP.HN cũng như tìm cách giảm bớt số lượng người theo nghề này ( như Biblographie – Réglementation ; Ogranission de Phygiene et de la protection de la maternite et de Penfance indigene à Hanoi ; Project de lutte anti-vene ’ rienne à Hanoi … ). Vậy mới biết, nghề Đĩ ở Nước Ta khi ấy kinh khủng ra làm sao …Hài hước và châm biếm những đệ tử của thần Bạch My là thế nhưng Vũ Trọng Phụng cũng dành rất nhiều trang phóng sự để nói về những nỗi đau, sự thiệt thòi mà những cô gái xấu số phải chịu đựng. Ông lắng nghe, và đồng cảm với những người phụ nữ ấy, đồng cảm với những góc khuất của họ. Gái đĩ có tiền sẽ chiếm được xã hội, sẽ đút lót qua mắt những “ Thầy đội con gái ”, còn những gái đĩ không tiền nhưng vẫn phải chịu biết bao nhiêu thứ thuế. Những nàng có bệnh phải ở trong Lục xì cũng chẳng được yên bình chữa trị, những cô gái đĩ còn non, còn trẻ sẽ bị đánh đập, bị những chị đĩ lâu năm trong nghề hăm doạ, bằng rất nhiều cách dã man. Vũ Trọng Phụng cũng đưa ra quan điểm đống ý với cải cách bấy giờ, là cần phải bình đẳng, tức là đàn bà “ không hề cứ mãi là đứa nô lệ tình dục ”, ” không hề cứ mãi mãi riêng chịu mọi sự truy tầm, khám xét, và bị giam giữ, những khi có bệnh ” … Thông qua những trang phóng sự này, Vũ Trọng Phụng không riêng gì cho người ta thấy khâm phục cái tài mà còn ở cái tâm, cái tầm đi trước thời đại của ông .Trong khi đọc thiên phóng sự này, mình vô tình biết rằng trước đây ( khoảng chừng những năm 1930 – 1939 ), khi mà những tác phẩm của VTP được sinh ra thì, chủ báo Tin Văn, hồi ấy là Thái Phỉ đã nhận xét những thành quả của VTP là “ văn chương dâm uế ” ; và một nhà phê bình cùng thời khác cũng nói về ông là “ đồ rác rưởi ”, “ đồ văn chương hạ cấp ” … Thế nhưng, trong lịch sử dân tộc văn chương từ trước đến giờ, đã có ai viết về yếu tố mại dâm được rõ, được hay, được chân thực như VTP ? Tác phẩm này của ông không đơn thuần là một phóng sự, mà còn là một siêu phẩm văn chương, là một tác phẩm khoa học phản ánh đúng về cả văn hoá, chính trị, giáo dục và y học thời kì đó. VTP đã phải bỏ ra biết bao sức lực lao động, thậm chí còn cả tài lộc cốt chỉ để trả tiền cho những ả ngồi nói về nghề của họ, để đưa tới cho xã hội cái nhìn đa chiều và tổng lực hơn về yếu tố mà trước nay không ai dám kể .Một tác phẩm thực sự đáng đọc !

Các tác phẩm khác của Vũ Trọng Phụng

Mời bạn đón đọc những tác phẩm khác cùng tác giả :

  • Chống nạng lên đường (1930) – Truyện ngắn
  • Không một tiếng vang (1931) – Kịch
  • Đời cạo giấy (1932) – Phóng sự
  • Cạm bẫy người (1933) – Phóng sự
  • Kỹ nghệ lấy Tây (1934) – Phóng sự
  • Giông tố (1936) – Tiểu thuyết
  • Số đỏ (1936) – Tiểu thuyết
  • Đoạn tuyệt – Truyện ngắn
  • Dân biểu và dân biểu (1936) – Phóng sự
  • Cơm thầy cơm cô (1936) – Phóng sự
  • Lấy nhau vì tình (1937) – Tiểu thuyết
  • Trúng số độc đắc (1938) – Tiểu thuyết

Ngoài ra, Vũ Trọng Phụng còn để lại rất nhiều những tác phẩm đặc sắc trên nhiều thể loại truyện ngắn, kịch, phóng sự, tiểu thuyết,…

Đánh giá của fan hâm mộ

Rate Lục xì VTPRate Lục xì GR

Nơi mua sách :

Chúc những bạn đọc sách vui tươi ! 407 views407 views

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *