Hôm nay, cháu Nguyễn Thanh Thảo ( Thành Phố Hải Dương ) được về nhà, kết thúc đợt duy trì lần thứ 23. Vì Covid-19, hai bà cháu chẳng dám đi đâu. Cháu ngoan nên bà cũng hoàn thành xong việc quản trị dạy học trực tuyến của trường .
Vậy là con đã đi qua 5 chặng nguy hiểm của hành trình dài hướng về phía mặt trời. Con cũng đã hoàn thành xong 23 lần duy trì qua những mùa Covid kinh khủng !
Bình an – đó là khao khát, là hy vọng của tổng thể những bệnh nhân ở khoa Bệnh máu trẻ nhỏ ( H6 ), Viện Huyết học – Truyền máu Trung ương. Ai đã từng đến đây, ở đây mới hiểu được cái giá của sự chờ đón ! Vừa mong manh, vừa lo âu, vừa kiên gan … Và cứ thế, những con trở thành những chiến binh quả cảm !

Tôi viết những dòng này để tri ân những y bác sĩ đã ngày đêm chăm nom cho con. Công lao của họ không gì sánh được ! Bất kể ngày đêm, bất kể những con gào khóc, giẫy giụa những khi lấy ven, lấy máu … Các y bác sĩ, điều dưỡng vẫn luôn nhẹ nhàng, vừa dỗ dành, nựng nịu những con, vừa tỉnh táo làm chuẩn xác từng thao tác trình độ .
Đêm đêm, quầy trực luôn sáng, cứ vài chục phút lại có người nhà gọi “ cô ơi, bác ơi, cháu … sốt ! ”. Và sau đó là tiếng bước chân khẩn trương của những y bác sĩ rời phòng trực đi về phía buồng bệnh .
Tôi đã nhiều lần đứng nhìn theo bước tiến của họ : luôn vội vã, khẩn trương. Tôi ngưỡng mộ, thán phục và biết ơn họ !

Hình ảnh gắn bó giữa người bệnh, người nhà và những y bác sĩ Khoa Bệnh máu trẻ nhỏ

Tôi muốn gửi lời biết ơn tới các cô, các bác ở Phòng Công tác xã hội! Với các em bé ở H6, các cô như là cô Tiên có phép màu nhiệm trong truyện cổ tích luôn đem đến cho các con quà tặng bất ngờ, hạnh phúc! Các cô đã bắc nhịp cầu từ các nhà tài trợ, các mạnh thường quân để đem những món quà tinh thần và vật chất đến với các con! Công khai, minh bạch, ân cần, chu đáo và kịp thời! Tôi muốn cảm ơn họ!

Nhân viên Phòng Công tác xã hội và những em nhỏ điều trị tại Khoa Bệnh máu trẻ nhỏ
Tôi viết những dòng này gửi lời cảm ơn tới những cô bác bộ phận hành chính – tổng hợp, những CBNV Bảo hiểm xã hội, bộ phận lao công, bảo vệ … luôn đồng cảm và cảm thông với nỗi khó khăn vất vả, đau khổ của bệnh nhân và người nhà bệnh nhân ! Sự cho đi là còn mãi !
Tôi cũng muốn viết lời yêu thương cho những người ông, người bà, người bố, người anh, người chị … đã sát cánh cùng bệnh nhân H6 .

Lựa chọn ở bên các con đã là một ứng xử rất nhân văn! Đặc biệt, tôi trân trọng và thán phục tất cả những người mẹ của những chiến binh dũng cảm! Họ đã phải hi sinh rất nhiều: thanh xuân, cơ hội việc làm, sự tự do, nhan sắc, tình yêu, sự nghiệp để chăm sóc, đồng hành cùng những đứa trẻ đáng thương. Nhưng họ luôn vượt lên tất cả, nghị lực, kiên cường và nhân ái!

Xin gửi Tặng Kèm những bà mẹ ấy một bó hoa Hướng dương !
Nhân dịp xuân mới đang về, cầu mong những điều như mong muốn, bình an đến với mọi nhà, mọi người ! Dù ngày mai thế nào, thì thời điểm ngày hôm nay còn được nói lời yêu thương và biết ơn cũng là ngày Hạnh phúc !
Bà Nguyễn Thị Hồng Vân ( bà cháu Nguyễn Thanh Thảo – Điều trị tại Khoa Bệnh máu trẻ nhỏ )

Source: http://139.180.218.5
Category: tản mạn

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *