Hoa thanh long tỏa hương bốn mùa

Người ơi có nhớ về quê mình yêu dấu

Từ Phú Ninh Khương Hiệp Hòa An Thọ Thạnh

Trên quê mình hôm nay xứng danh là Quơn Long

Ca vọng cổ:

Anh đến quê em mùa thanh long chín đỏ

Nét mặt đoan trang trước thơm nồng

Vị ngọt thắm đượm tình quê chan chứa ân tình

Ngồi xuống đây anh nghe em kể chuyện quê mình

Tự hào thay khi quê hương có dòng kênh mang tên chợ Gạo

Có rạch tràm chở nặng phù sa

Với những con người trong suốt tháng năm qua

Đã xây dựng quê nhà giàu đẹp

Đất gắn tình người chung thủy bấy lâu

Nay phủ kín một màu thanh long chín đỏ

Quê em đó vùng thanh long chợ Gạo

Đèn điện quang thắp sáng mỗi đêm

Hương hoa nở như nụ cười em gái nhỏ

Trái đỏ hồng đem lại cho đời vui

Từ những cánh đồng hoang sơ năm ấy

Nay đã khoác lên một chiếc áo tươi hồng

Anh đã đến đây dù chỉ một lần

Anh đã từng thấy hàng thanh long trồng ngay hàng thẳng tắp

Hòa quyện cõi lòng như gửi gắm niềm riêng

Cảnh nhà cũ giờ không còn nữa

Nay đã thay màu ngói đỏ khang trang

Dòng kênh nhỏ mang phù sa về tưới mát

Cho cánh đồng trĩu quả quằn sai

Ai về Quơn Long nghe rộn ràng khúc ca tình quê

Trên đồng thanh long cùng hẹn ước cho mùa bội thu

Đêm về thắp bóng ánh sáng lan tỏa trên vùng quê mới

Tiếng ca ngọt ngào của ban tài tử xã nhà quê em

Cung bậc bổng trầm như nhắn nhủ bao lời yêu thương

Ca vọng cổ:

Thẳng tắp lối đi với hàng cây xanh mượt

Rực đỏ trái thanh long chào đón muôn người

Vang khắp đó đây rộn rã tiếng cười

Nhờ chuyển đổi thanh long mà cánh đồng tươi tốt

Đem lại cho đời cuộc sống yên vui

Khi đến đây lòng vẫn không nguôi

Vùng đất mới chào đón người khách mới

Tình người tình đất thủy chung

Quyết đem công sức vì quê hương anh hùng

Cây kia ăn quả ai trồng

Sông kia uống nước hỏi dòng từ đâu

Quân thần hai chữ trên đầu

Hiếu trung hai chữ dãi dầu lòng son

Câu thơ ấy đã thắm tình đôi trai gái

Vào mỗi mùa thu hoạch thanh long

Có được hôm nay là nhờ ơn lớp người đi trước

Quyết đổi máu xương cho hạnh phúc hôm nay

Đất Quơn Long hoang sơ mấy mươi năm trước

Nhờ nhánh thanh long níu lấy chân người

Tạm biệt Quơn Long khi bóng chiều vừa xế bóng

Sao tôi nghe trong lòng vương vấn nỗi niềm riêng

Nhớ trái thanh long trắng lòng da đỏ

Nhớ em gái dịu hiền có nụ cười duyên

Ánh nắng hồng dẫn lối về quê emHoa thanh long tỏa hương bốn mùaNgười ơi có nhớ về quê mình yêu dấuTừ Phú Ninh Khương Hiệp Hòa An Thọ ThạnhTrên quê mình hôm nay xứng danh là Quơn LongCa vọng cổ:Anh đến quê em mùa thanh long chín đỏNét mặt đoan trang trước thơm nồngVị ngọt thắm đượm tình quê chan chứa ân tìnhNgồi xuống đây anh nghe em kể chuyện quê mìnhTự hào thay khi quê hương có dòng kênh mang tên chợ GạoCó rạch tràm chở nặng phù saVới những con người trong suốt tháng năm quaĐã xây dựng quê nhà giàu đẹpĐất gắn tình người chung thủy bấy lâuNay phủ kín một màu thanh long chín đỏQuê em đó vùng thanh long chợ GạoĐèn điện quang thắp sáng mỗi đêmHương hoa nở như nụ cười em gái nhỏTrái đỏ hồng đem lại cho đời vuiTừ những cánh đồng hoang sơ năm ấyNay đã khoác lên một chiếc áo tươi hồngAnh đã đến đây dù chỉ một lầnAnh đã từng thấy hàng thanh long trồng ngay hàng thẳng tắpHòa quyện cõi lòng như gửi gắm niềm riêngCảnh nhà cũ giờ không còn nữaNay đã thay màu ngói đỏ khang trangDòng kênh nhỏ mang phù sa về tưới mátCho cánh đồng trĩu quả quằn saiAi về Quơn Long nghe rộn ràng khúc ca tình quêTrên đồng thanh long cùng hẹn ước cho mùa bội thuĐêm về thắp bóng ánh sáng lan tỏa trên vùng quê mớiTiếng ca ngọt ngào của ban tài tử xã nhà quê emCung bậc bổng trầm như nhắn nhủ bao lời yêu thươngCa vọng cổ:Thẳng tắp lối đi với hàng cây xanh mượtRực đỏ trái thanh long chào đón muôn ngườiVang khắp đó đây rộn rã tiếng cườiNhờ chuyển đổi thanh long mà cánh đồng tươi tốtĐem lại cho đời cuộc sống yên vuiKhi đến đây lòng vẫn không nguôiVùng đất mới chào đón người khách mớiTình người tình đất thủy chungQuyết đem công sức vì quê hương anh hùngCây kia ăn quả ai trồngSông kia uống nước hỏi dòng từ đâuQuân thần hai chữ trên đầuHiếu trung hai chữ dãi dầu lòng sonCâu thơ ấy đã thắm tình đôi trai gáiVào mỗi mùa thu hoạch thanh longCó được hôm nay là nhờ ơn lớp người đi trướcQuyết đổi máu xương cho hạnh phúc hôm nayĐất Quơn Long hoang sơ mấy mươi năm trướcNhờ nhánh thanh long níu lấy chân ngườiTạm biệt Quơn Long khi bóng chiều vừa xế bóngSao tôi nghe trong lòng vương vấn nỗi niềm riêngNhớ trái thanh long trắng lòng da đỏNhớ em gái dịu hiền có nụ cười duyên

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *